Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 994
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 994 :Yêu cầu của Giang Khải
“Chuyện gì?” “Trước đó là mấy quốc gia nào phái người đến chặn đánh ta?” Giang Khải cau mày, tò mò hỏi.
Nhưng vừa nghe được vấn đề này, phòng tuyến cuối cùng trong lòng một vài quốc gia đang quan sát màn hình cũng hỏng mất.
Đúng vào lúc này, một tên tướng quân đi đến bên cạnh Đổng Hồng, nói, “Đổng soái, Hạ soái nói điện thoại bên hắn đã bị gọi nổ!” Đổng Hồng nhíu mày, “Ai đang gọi điện cho Hạ soái?” “Phủ tổng thống M quốc, bộ ngoại giao Đảo quốc, quân bộ F quốc, Thủ tướng phủ Y quốc, tổng bộ quân đội D quốc…” Còn chưa đợi Đổng soái trả lời, Giang Khải đã nhẹ gật đầu, “Hóa ra là mấy nước này, Đổng soái, thật không dám giấu diếm, gần đây thân thể ta không tốt lắm, thật sự không có nhiều sức lực, đợi chút nữa ta quay ra ngoài, đến lúc đó ngài đưa cho ta bảng danh sách những quốc gia qua lại thân thiết với Hoa Hạ, ta sẽ cố gắng cứu người của bọn họ về, về phần người khác, ai, lực bất tòng tâm!” “Ai, Giang Khải!” Đổng soái còn muốn gọi Giang Khải nhưng không biết Giang Khải thật sự không nghe thấy, hay giả vờ không nghe thấy, trực tiếp quay người tiến vào ngược lao.
Sau khi thấy Giang Khải rời đi, Đổng soái chẳng những không tức giận, ngược lại không nhịn được bật cười.
“Đã giải quyết Sơn khâu chi vương, còn nói với ta là thân thể ngươi khó chịu?” “Hơn nữa còn là suy nghĩ di chuyển, có liên quan gì với việc thân thể ngươi khó chịu… Tiểu tử này đủ ác!” “Nhưng… Làm tốt lắm! Thích chặn đánh đúng không, không trị bọn họ thì cả người không thoải mái! Tiểu Tổng, chuyển nguyên văn lời nói của Giang Khải cho Hạ soái, ngoài ra nhấn mạnh một điều Giang Khải không phải người của quân đội chúng ta, hắn muốn làm gì, chúng ta cũng không có quyển cưỡng chế yêu cầu, để bọn họ đừng gọi điện thoại đến đây nữa.” “Phốc…” Tiểu Tống thật sự không nhịn được cười ra tiếng, nhưng chẳng mấy chốc đã phát hiện mình hơi thất lễ, sắc mặt lập tức nghiêm túc, vẻ mặt cứng rắn, nghiêm nghị nói, “Vâng, vậy ta sẽ đi thông báo cho Hạ soái!” Sau khi bên Đổng soái sắp xếp tốt nhân viên tiếp ứng, Giang Khải cứu toàn bộ 279 người Hoa Hạ bị nhốt ra ngoài.
Sau khi cứu người Hoa Hạ xong, Giang Khải cũng đi ra.
Hắn nhận được một bảng danh sách từ Đổng Hồng.
Đổng soái cũng không cho hắn danh sách hữu nghị, mà đă cho hắn bảng danh sách quốc gia chặn đánh hắn, đặc biệt nhấn mạnh đóng dấu năm quốc gia không ngừng cản trở Giang Khải sau khi Giang Khải lấy được 30 liên thắng.
Cuối cùng bảng danh sách còn có một câu mà Đổng soái để cho Giang Khải.
[Trong ngược lao lần này, tránh cho chiến trường Thú Thần thất thủ, số người gặp nạn hơn trăm vạn. Tiểu Khải, người cầm quyền tham lam không nên để dân chúng trả tiền! 】 Sau khi Giang Khải thấy được câu nói này cũng không nói thêm gì, lại tiến vào ngược lao.
Chỉ cần là những quốc gia không cản trở Giang Khải, Giang Khải sẽ thả tất cả người của bọn họ vô điều kiện.
Sau khi dân mạng từng quốc gia này biết Giang Khải thả người quốc gia của mình, vẫn đang spam bình luận trên video.
“Cảm ơn ngươi, Giang Khải!” “Cảm ơn Giang Khải, cũng cảm ơn Hoa Hạ!” Nhưng sau khi người của phần lớn quốc gia trên toàn cầu được thả ra, một vài quốc gia lại sốt ruột.
Người của bọn họ vẫn chưa rời khỏi ngược lao.
Điện thoại của Hạ soái đã bị gọi nổ!
“Hạ nguyên soái, cho tới nay M quốc và Hoa Hạ các ngươi vẫn có tình hữu nghị sâu sắc, tình như kim kiên, sao còn chưa đến lượt người M quốc chúng ta đi ra! Bọn họ đều là trụ cột của M quốc chúng ta!” “Hạ nguyên soái, Đảo quốc chúng ta vẫn kính trọng phong phạm đại quốc của Hoa Hạ các ngươi, lần này phiền ngài cho chúng ta kết nối điện thoại với Giang Khải, làm phiền!” “Hạ nguyên soái, lúc trước quyết định chặn đánh Giang Khải không phải do Thủ tướng phủ chúng ta hạ lệnh! Chuyện này thật sự không liên quan với chúng ta! Là là là, là chúng ta làm việc sai lầm, ngài nói rất đúng! Chúng ta biết sai rồi! Chúng ta chắc chắn sẽ khắc sâu tự kiểm điểm sai lầm của mình, tránh cho sau này xuất hiện tình huống tương tự, chỉ có điều xin ngài nhất định phải nghĩ cách cho chúng ta nói chuyện với Giang Khải được không!” Nhưng nói hết lời ngon ngọt cũng không thấy Hạ soái mời Giang Khải ra.
Điều kinh khủng hơn là, người của bảy quốc gia Đảo quốc, M quốc, Y quốc, F quốc, D quốc, H quốc, L quốc còn chưa được thả ra, Giang Khải đã rời khỏi ngược lao!
Vô số người đang reo hò vì Giang Khải chiến thắng quay về, nhưng bảy quốc gia này lại như kiến bò trên chảo nóng.
Giang Khải cũng đã đi ra, ý là… Hắn không cứu những người khác.
Sau một ngày chờ đợi đau khổ, bảy nước vận dụng máy bay chiến đấu của quân đội, hộ tống nhân viên ngoại giao tiến về Hoa Hạ.
Thời đại Thú Thần cũng có được Thú Thần phi hành! Loại phi hành khoảng cách dài này rất không an toàn, nên không phải bất đắc dĩ thì trên cơ bản các quốc gia sẽ không tiến đến lãnh thổ quốc gia khác.
Nhưng lần này bảy quốc gia trực tiếp phái ra sứ đoàn, khẩn cấp thăm hỏi Hoa Hạ.
…
Ngày thứ ba, Giang Khải chạy đến văn phòng Hoa Thiên Thần lấy đống thẻ xác mà hắn gửi trước đó.
Nhưng vừa nghe được vấn đề này, phòng tuyến cuối cùng trong lòng một vài quốc gia đang quan sát màn hình cũng hỏng mất.
Đúng vào lúc này, một tên tướng quân đi đến bên cạnh Đổng Hồng, nói, “Đổng soái, Hạ soái nói điện thoại bên hắn đã bị gọi nổ!” Đổng Hồng nhíu mày, “Ai đang gọi điện cho Hạ soái?” “Phủ tổng thống M quốc, bộ ngoại giao Đảo quốc, quân bộ F quốc, Thủ tướng phủ Y quốc, tổng bộ quân đội D quốc…” Còn chưa đợi Đổng soái trả lời, Giang Khải đã nhẹ gật đầu, “Hóa ra là mấy nước này, Đổng soái, thật không dám giấu diếm, gần đây thân thể ta không tốt lắm, thật sự không có nhiều sức lực, đợi chút nữa ta quay ra ngoài, đến lúc đó ngài đưa cho ta bảng danh sách những quốc gia qua lại thân thiết với Hoa Hạ, ta sẽ cố gắng cứu người của bọn họ về, về phần người khác, ai, lực bất tòng tâm!” “Ai, Giang Khải!” Đổng soái còn muốn gọi Giang Khải nhưng không biết Giang Khải thật sự không nghe thấy, hay giả vờ không nghe thấy, trực tiếp quay người tiến vào ngược lao.
Sau khi thấy Giang Khải rời đi, Đổng soái chẳng những không tức giận, ngược lại không nhịn được bật cười.
“Đã giải quyết Sơn khâu chi vương, còn nói với ta là thân thể ngươi khó chịu?” “Hơn nữa còn là suy nghĩ di chuyển, có liên quan gì với việc thân thể ngươi khó chịu… Tiểu tử này đủ ác!” “Nhưng… Làm tốt lắm! Thích chặn đánh đúng không, không trị bọn họ thì cả người không thoải mái! Tiểu Tổng, chuyển nguyên văn lời nói của Giang Khải cho Hạ soái, ngoài ra nhấn mạnh một điều Giang Khải không phải người của quân đội chúng ta, hắn muốn làm gì, chúng ta cũng không có quyển cưỡng chế yêu cầu, để bọn họ đừng gọi điện thoại đến đây nữa.” “Phốc…” Tiểu Tống thật sự không nhịn được cười ra tiếng, nhưng chẳng mấy chốc đã phát hiện mình hơi thất lễ, sắc mặt lập tức nghiêm túc, vẻ mặt cứng rắn, nghiêm nghị nói, “Vâng, vậy ta sẽ đi thông báo cho Hạ soái!” Sau khi bên Đổng soái sắp xếp tốt nhân viên tiếp ứng, Giang Khải cứu toàn bộ 279 người Hoa Hạ bị nhốt ra ngoài.
Sau khi cứu người Hoa Hạ xong, Giang Khải cũng đi ra.
Hắn nhận được một bảng danh sách từ Đổng Hồng.
Đổng soái cũng không cho hắn danh sách hữu nghị, mà đă cho hắn bảng danh sách quốc gia chặn đánh hắn, đặc biệt nhấn mạnh đóng dấu năm quốc gia không ngừng cản trở Giang Khải sau khi Giang Khải lấy được 30 liên thắng.
Cuối cùng bảng danh sách còn có một câu mà Đổng soái để cho Giang Khải.
[Trong ngược lao lần này, tránh cho chiến trường Thú Thần thất thủ, số người gặp nạn hơn trăm vạn. Tiểu Khải, người cầm quyền tham lam không nên để dân chúng trả tiền! 】 Sau khi Giang Khải thấy được câu nói này cũng không nói thêm gì, lại tiến vào ngược lao.
Chỉ cần là những quốc gia không cản trở Giang Khải, Giang Khải sẽ thả tất cả người của bọn họ vô điều kiện.
Sau khi dân mạng từng quốc gia này biết Giang Khải thả người quốc gia của mình, vẫn đang spam bình luận trên video.
“Cảm ơn ngươi, Giang Khải!” “Cảm ơn Giang Khải, cũng cảm ơn Hoa Hạ!” Nhưng sau khi người của phần lớn quốc gia trên toàn cầu được thả ra, một vài quốc gia lại sốt ruột.
Người của bọn họ vẫn chưa rời khỏi ngược lao.
Điện thoại của Hạ soái đã bị gọi nổ!
“Hạ nguyên soái, cho tới nay M quốc và Hoa Hạ các ngươi vẫn có tình hữu nghị sâu sắc, tình như kim kiên, sao còn chưa đến lượt người M quốc chúng ta đi ra! Bọn họ đều là trụ cột của M quốc chúng ta!” “Hạ nguyên soái, Đảo quốc chúng ta vẫn kính trọng phong phạm đại quốc của Hoa Hạ các ngươi, lần này phiền ngài cho chúng ta kết nối điện thoại với Giang Khải, làm phiền!” “Hạ nguyên soái, lúc trước quyết định chặn đánh Giang Khải không phải do Thủ tướng phủ chúng ta hạ lệnh! Chuyện này thật sự không liên quan với chúng ta! Là là là, là chúng ta làm việc sai lầm, ngài nói rất đúng! Chúng ta biết sai rồi! Chúng ta chắc chắn sẽ khắc sâu tự kiểm điểm sai lầm của mình, tránh cho sau này xuất hiện tình huống tương tự, chỉ có điều xin ngài nhất định phải nghĩ cách cho chúng ta nói chuyện với Giang Khải được không!” Nhưng nói hết lời ngon ngọt cũng không thấy Hạ soái mời Giang Khải ra.
Điều kinh khủng hơn là, người của bảy quốc gia Đảo quốc, M quốc, Y quốc, F quốc, D quốc, H quốc, L quốc còn chưa được thả ra, Giang Khải đã rời khỏi ngược lao!
Vô số người đang reo hò vì Giang Khải chiến thắng quay về, nhưng bảy quốc gia này lại như kiến bò trên chảo nóng.
Giang Khải cũng đã đi ra, ý là… Hắn không cứu những người khác.
Sau một ngày chờ đợi đau khổ, bảy nước vận dụng máy bay chiến đấu của quân đội, hộ tống nhân viên ngoại giao tiến về Hoa Hạ.
Thời đại Thú Thần cũng có được Thú Thần phi hành! Loại phi hành khoảng cách dài này rất không an toàn, nên không phải bất đắc dĩ thì trên cơ bản các quốc gia sẽ không tiến đến lãnh thổ quốc gia khác.
Nhưng lần này bảy quốc gia trực tiếp phái ra sứ đoàn, khẩn cấp thăm hỏi Hoa Hạ.
…
Ngày thứ ba, Giang Khải chạy đến văn phòng Hoa Thiên Thần lấy đống thẻ xác mà hắn gửi trước đó.