Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 462

topic

Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 462 :


"Ở ngoài thành, ta nhớ rõ chỗ đó." Parker nói: "Ít nhất phải đợi đến mùa mưa nhỏ mới về được, Curtis phải ngủ đông vào mùa lạnh, ta phải ở lại chăm sóc nàng."

 

Nói xong câu này, lòng Parker vừa ngọt ngào lại vừa áy náy. Ngọt ngào là vì Tinh Tinh chỉ có hắn và Curtis, áy náy cũng vì điều này, đều tại hắn không cho phép nên Tinh Tinh mới không tìm thêm bạn đời khác.

 

Thật ra nếu Tinh Tinh tìm một bạn đời ở Hổ tộc, hắn có thể lên đường đến Vạn Thú Thành lấy đồ về ngay bây giờ.

 

Bạch Tinh t*nh h**n toàn không nghĩ đến chuyện đó, chỉ cảm thấy vui mừng khôn xiết: "Tốt quá, em cứ tưởng mấy thứ đó bị Vượn Vương dọn đi hết rồi chứ."

 

Parker cười lạnh một tiếng, "Làm sao có thể, thà đốt đi chứ không để lại cho hắn."

 

Bạch Tinh Tinh cũng tỏ vẻ đồng tình.

 

Đi được một đoạn, Bạch Tinh Tinh chỉ tìm thấy vài cọng cỏ trông có vẻ ăn được, nàng hơi mệt, vừa hay thấy một con sông nhỏ liền kéo Parker lại uống nước.

 

Trong khu rừng thưa thớt cây cối, một làn sương đen lượn lờ nổi lên, theo gió nhẹ lan đến bờ sông.

 

"Chúng ta đi hơi xa rồi, lát nữa ta cõng nàng về." Parker nhìn Bạch Tinh Tinh đang ngồi xổm bên bờ sông, đột nhiên tai hắn vểnh lên, mũi khụt khịt mấy cái.

 

Mùi trong không khí không đúng lắm.

 

"Được." Bạch Tinh Tinh đáp lời, "Anh có thấy sông ở đây cạn ghê không? Dưới đáy toàn là đất vàng."

 

Không nhận được câu trả lời, Bạch Tinh Tinh quay đầu lại, thấy vẻ mặt cảnh giác của Parker, nàng bật dậy hỏi: "Có mãnh thú à?"

 

Đứng dậy quá vội, đầu Bạch Tinh Tinh choáng váng, phải chống tay vào đùi cúi người xuống.

 

Parker đang định đỡ Bạch Tinh Tinh thì bụi cỏ phía sau vang lên tiếng "xào xạc", Parker xoay người hóa thành báo trong nháy mắt, há miệng gầm lên.

 
"GÀO!" Tiếng gầm uy lực làm lá cây rung lên bần bật.

 

Từ trong rừng lao ra một con bọ cạp đen khổng lồ, tám cái chân thon dài chạy nhanh như bay, đè bẹp một vạt cỏ dại, hùng hổ xông về phía Parker và Bạch Tinh Tinh.

 

Cái đuôi bọ cạp nó vểnh lên cao bằng một người, trên đầu ngọn là một cây kim độc dài mảnh, hai bên là một cặp càng lớn không tương xứng với thân thể, trông như một vị đại tướng quân mặc giáp nhung.

 

"A!" Bạch Tinh Tinh hét lên một tiếng thất thanh, bản năng muốn bỏ chạy, nào ngờ vừa cử động, cơ thể liền mềm nhũn ngã xuống đất.

 

Nhìn làn sương đen mờ ảo dưới mặt đất, Bạch Tinh Tinh mới hiểu ra, thì ra lúc nãy đầu óc choáng váng không phải vì tụt huyết áp, mà là trúng phải độc bọ cạp.

 

Thú nhân Bọ Cạp thấy rõ dáng vẻ của Bạch Tinh Tinh, đôi mắt tức thì sáng rực, lao tới càng dữ dội hơn.

 

Parker gầm nhẹ một tiếng, nhảy phắt lên lưng Thú nhân Bọ Cạp. Cái đuôi bọ cạp thật dài của nó quất loạn xạ, ngòi độc như có mắt nhắm thẳng vào Parker mà tấn công, thế công vừa nhanh vừa mạnh.

 

Parker linh hoạt né được vài lần, đột nhiên không lùi mà tiến, lao thẳng tới ngoạm vào đuôi bọ cạp. Ngay khoảnh khắc ngòi độc đ.â.m tới, hắn nghiêng đầu với tốc độ không tưởng, một ngụm c.ắ.n đứt đuôi bọ cạp.

 

"Soạt soạt!"

 

Thân thể con bọ cạp run lên dữ dội, phát ra tiếng "soạt soạt", cặp càng khổng lồ múa may loạn xạ, thân hình lắc lư trái phải, muốn hất kẻ địch trên lưng xuống.

 

Vuốt của Parker bung ra rồi co lại, móng vuốt sắc nhọn găm sâu vào lớp vỏ trên lưng con bọ cạp, hắn gầm lên một tiếng "GÀO", ngoạm một miếng vào gáy nó, rồi đột ngột vung đầu…

 

"Soạt" một tiếng vang dữ dội, Parker đã c.ắ.n xuống một mảng vỏ bọ cạp dính đầy dịch trắng.

 

Tám cái chân thon dài của con bọ cạp đồng loạt mềm nhũn, thân thể khổng lồ ầm ầm đổ sập.

 

Bạch Tinh Tinh nằm rạp trên đất, thở phào một hơi nhẹ nhõm.

 

Parker nhảy từ xác con bọ cạp xuống, biến thành hình người đỡ Bạch Tinh Tinh dậy, áp nửa bên mặt dính bẩn vào mặt nàng: "Nàng không sao chứ?"