Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 917
topicMạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 917 :Ma Long Ngao Sát, Kinh Biến Ở Thâm Đàm Cốc (Kết Thúc Hai Chương Lớn Phần 2)
Chẳng lẽ không phải chỉ là một buổi lễ tế đơn thuần, sau đó những kẻ tham gia bọn hắn sẽ được hưởng phúc phận từ Hải tộc thượng cổ sao? Sao lại cùng cống phẩm bị ném vào đầm sâu thế này?
Một số ngư yêu đã bắt đầu hoảng loạn.
Nhưng chúng căn bản không thể phản kháng, bị đông đảo binh sĩ Hải yêu xua đuổi đến rìa Thâm Đàm Cốc.
Còn Thẩm Mộc thì sớm đã lặng lẽ lui về phía sau mọi người.
Vì Tức Quy Chi Thuật, căn bản không ai chú ý việc hắn đã tách khỏi đội ngũ.
Sau đó, hắn trơ mắt nhìn những con ngư yêu theo hắn đến bị từng con một ném vào đầm sâu, chúng bắt đầu gào thét.
Nhưng chúng vẫn bất lực, chỉ trong chốc lát liền bị hút vào vực sâu.
Bất chợt, một con ngư yêu quay người nhìn về phía những quý tộc Đông Cung kia, cùng Ngao Tuyết và Ngao Sát áo đen.
“Điện hạ! Chuyện này, đây là vì sao? Lễ tế Thâm Đàm Cốc không phải là tế lễ thuần túy sao? Sao lại ném chúng tôi vào đó? Chúng tôi mãi mới chờ được cơ hội lần này, tại sao lại như vậy!”
“Điện hạ tha mạng a! Ta không muốn chết!”
“Cứu mạng a!”
“Không! Để tôi trở về!”
Một số ngư yêu bắt đầu gào thét.
Ở phía trên,
Ngao Sát lạnh lùng nhìn mọi thứ, sau đó hắn bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía Ngao Tuyết.
“Loài sâu kiến ngây thơ buồn cười là đây, thân phận ngư yêu hèn mọn mà lại dám mưu toan dựa vào vận khí có được cơ duyên Thâm Đàm Cốc, Hải tộc thượng cổ há là thứ các ngươi có thể chạm vào? Đúng là lần đầu ta nghe nói lễ tế Thâm Đàm Cốc chỉ là tế lễ, cực kỳ buồn cười. Kẻ yếu không có tư cách lựa chọn sống hay chết, đúng không? Muội muội.”
“Vâng, huynh trưởng.” Ngao Tuyết mắt rũ xuống, chỉ nhàn nhạt trả lời.
Ngao Sát khẽ cười một tiếng, chẳng để tâm, sau đó vung tay lên.
Một đạo Hắc Long Ba bỗng dưng phóng ra!
Trong nháy mắt, chiêu ấy cuốn tất cả những ngư yêu muốn phản kháng vào cửa Thâm Đàm Cốc.
Con Giao Long yếu ớt trước đó cũng muốn liều mạng bơi ra ngoài.
Tuy nhiên, Thâm Đàm Cốc dường như có một lực hút kỳ lạ, đúng là hút bọn chúng nhao nhao xuống vực sâu, không một ai có thể bơi ra.
Con Giao Long kia thậm chí còn chưa kịp thốt nên lời nào, theo Hắc Long Ba của Ngao Sát, cũng biến mất trong Thâm Đàm Cốc.
Đám người Đông Cung nhìn những cống phẩm từng con rơi xuống đầm sâu mà mặt không biểu cảm.
Nhưng đúng lúc này, một vị quý tộc Long Cung thân mặc áo bào vàng khẽ kinh ngạc.
“Số người này có đúng không? Long Vương đã dặn dò, số lượng cống phẩm tuyệt đối không thể thiếu sót.”
Vị quý tộc này nói xong.
Ánh mắt Ngao Sát lóe lên, hắn quay đầu nhìn về phía Ngao Tuyết.
“Ngươi mang tới bao nhiêu ngư yêu để tế lễ lần này?”
Ngao Tuyết đáp: “Thưa huynh trưởng, bốn mươi ngư yêu ạ.”
Ngao Sát khẽ nheo mắt, vô cảm nói: “Muội muội, vậy số người này dường như không đúng lắm.”
Sắc mặt Ngao Tuyết khẽ biến: “Ý của huynh trưởng là... cống phẩm của ta thiếu người sao?”
Khóe miệng Ngao Sát khẽ nhếch lên, sau đó hắn vỗ nhẹ vai Ngao Tuyết.
“Người thì không ít, chỉ là đám ngư yêu của muội lại có một kẻ vô cùng thú vị.”
“???”
Ngao Tuyết nghe mà có chút mờ mịt.
Sau một lúc suy nghĩ, biểu cảm nàng thay đổi, dường như đã hiểu ra điều gì.
Nàng không tiếp tục nói chuyện, ánh mắt Ngao Tuyết lạnh lùng, đột nhiên quay người nhìn về phía nơi xa!
Phía sau rất nhiều binh lính khác, là một vùng biển trống trải.
Một bóng người lạc lõng, mờ mịt đứng đó, không ai phát giác.
Ngay khoảnh khắc sau đó,
Thân ảnh Ngao Sát bỗng nhiên xông ra, thân thể Hắc Long phóng vút ra, cấp tốc tấn công về phía sau lưng mọi người!
Rầm!
Một trận công kích chấn động.
Long trảo của Ngao Sát xé toang mặt biển, cào nát mặt đất nơi đó thành từng vết nứt.
Rất nhiều Hải yêu Đông Cung ngơ ngác nhìn.
Bởi vì quá nhanh, chúng căn bản không biết điều gì đã xảy ra.
Nhưng ngay lúc đó, một thân ảnh bơi ra!
Hắn chẳng những tránh thoát Ngao Sát long trảo, thậm chí còn phản kích!
Chỉ thấy ngư yêu kia chống đỡ một kích long trảo mà không hề hấn gì, nhanh chóng bơi ngược lại, định tóm lấy đuôi rồng của Hắc Long để phản kích!
“!!!”
“???”
“Đây là?”
“Ngư yêu!”
Một đám Hải yêu Đông Cung đều ngơ ngác nhìn.
Chúng hoàn toàn không thể ngờ tới, lại có một con cá lọt lưới xuất hiện ngay dưới mí mắt bọn chúng.
Mà con cá này, dường như còn rất lợi hại.
Có loại ngư yêu này sao?
Thật không hợp lẽ thường chút nào.
Tựa hồ cảm giác được điều gì, có kẻ nhanh chóng tiến lên dò xét bóng dáng ngư yêu kia.
“Không đúng! Đây là ngư yêu sao?”
“???”
Lúc này,
Đôi mắt đẹp của Ngao Tuyết nhìn chằm chằm Thẩm Mộc, nàng vô cùng tức giận.
Mặc dù nàng cũng sẽ không coi trọng loại ngư yêu hèn mọn này.
Nhưng hình dạng hóa hình của Thẩm Mộc, nàng vẫn nhớ rõ.
Dù sao hắn cũng là con cá nàng vừa bắt được không lâu.
Nhưng nàng làm sao cũng không thể hiểu, lúc đó rõ ràng chỉ tùy ý bắt một con ngư yêu bình thường, vậy mà lại xảy ra sai sót.
Nhưng vấn đề là, tại sao hắn lại có thực lực như vậy?
Mặc dù có thể nhìn ra hắn căn bản không phải đối thủ của Ngao Sát, nhưng ít nhất cũng đủ để ứng phó đám tôm tép lính cua kia.
Cho nên lúc đó hắn vì sao không đào tẩu? Cố ý bị mình bắt được?
Sắc mặt Ngao Tuyết lạnh xuống, trong lòng nàng cắn chặt răng ngà, càng nghĩ càng tức giận.
Nơi xa,
Ngao Sát đã hóa thành Hắc Long, nay lại biến thành hình người. Hắn khinh thường nhìn Thẩm Mộc trong hình dạng ngư yêu, lạnh lùng mở miệng: “Ngươi cho rằng phép ẩn thân có thể thoát khỏi mắt ta? Coi như ngươi có chút đạo hạnh, nhưng chỉ là ngư yêu, không thể nào thoát khỏi Đông Cung.”
Thẩm Mộc nhíu mày, nhìn về phía Ngao Sát: “Thật sao? Không thử một chút làm sao biết? À đúng rồi, các ngươi tế lễ, còn muốn tiếp tục không?”
“Hừ, giết ngươi xong rồi tiếp tục cũng được.” Ngao Sát vẫn thờ ơ.
Lúc này, trong lòng Thẩm Mộc cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Hắn không ngờ tới, Tức Quy Chi Thuật của mình lại bị Ngao Sát phát hiện kẽ hở.
Nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu, dù sao cảnh giới và thực lực của Ngao Sát mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Hắn ít nhất là cảnh giới Mười Hai, vả lại ở trong Long Hải, thân là Long tộc sẽ có sự bổ trợ.
Vừa rồi một kích long trảo kia, đối phương căn bản không hề nghiêm túc.
Mà Thẩm Mộc có thể cảm giác được, một kích này, có thể so với lúc trước một kiếm của Lãnh Toan Linh.
Mặc dù hắn dựa vào nhục thân cường hãn cũng có thể chống đỡ được.
Nhưng cảnh giới Mười Hai thì hắn thật sự không thể chống lại.
Nếu tiếp tục, e rằng hắn sẽ phải sớm quay về Phong Cương.
Trong lòng Thẩm Mộc nhanh chóng suy nghĩ, nhất định phải nghĩ cách thật nhanh.
Ngay lúc đó, một đạo thủy nhận khổng lồ đánh tới!
Ngao Tuyết bỗng nhiên hiện ra, sát khí lộ rõ, vẻ mặt giận dữ, lao thẳng về phía Thẩm Mộc tấn công.
Là một quý tộc Đông Hải Long Cung, giữa sự chú ý của mọi người mà bị một con ngư yêu lừa gạt, đây là điều nàng không thể chấp nhận.