Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1297

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1297 :Viên Trụ một mình gánh vác một phía
Tiểu hỗn cầu chi chi chi kêu lên vài tiếng, nhìn về phía trung tâm thành thị.
Giang Khải nhẹ gật đầu, “Ta biết, trang bị của ta đều ở chỗ Tiểu Phục, chắc hắn có thể chống đỡ một lúc, chờ giải quyết những Thú Thần đó, tất nhiên ta sẽ trở lại.” “Cuồng nhiệt giả nhiều bàng môn tà đạo như vậy, biết đâu có thể hỏi được điều gì đó từ chỗ người buông xuống!” …
Lúc này, số lượng người xem thông qua khu tin tức diễn đàn quốc tế Quỷ Tinh xem thành thị số 041 đã đạt tới mấy trăm triệu người!
Tuy thực lực của Giang Khải không yếu, nhưng đối mặt với người buông xuống đã có xu hướng suy tàn.
Mấy người Viên Trụ cũng thông qua đồng hồ thấy được trận chiến này.
Xem ra lần này Cuồng nhiệt giả để lộ ra hành tung, có thể là hành động cố ý.
“Trụ Tử, ngươi thấy tiếp sóng chưa!” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ vội vã chạy tới, “Lão đại gặp rắc rối!” Mấy người Tô Noãn Noãn, Đường Thái Ngưng, Lạc Văn cũng chạy tới.
“Viên Trụ, Giang Khải gặp người buông xuống, vô cùng nguy hiểm!” “Giang Khải không thể chết, hiện tại là phát sóng trực tiếp toàn cầu, một khi hắn chiến tử chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định của lòng quân!” “Nhanh chóng phái người đi cứu hắn! Ta sẽ đi điều người qua!” Đúng vào lúc này, Viên Trụ lại vung tay lên ngăn cản mọi người nói tiếp.
“Chúng ta không đi!” Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn về phía Viên Trụ, phải biết rằng quan hệ của Viên Trụ và Giang Khải thân thiết nhất trong những người này, bọn họ là bạn thân cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tình như thủ túc!
Nhưng người hệ lệnh không đi cứu Giang Khải lại là Viên Trụ!
“Trụ Tử, ngươi… Ngươi muốn thấy chết không cứu?!” Hồ Ngôn không thể tưởng tượng nổi nhìn Viên Trụ, hắn ta đột nhiên cảm giác nam nhân cao lớn trước mặt hơi xa lạ.
Viên Trụ hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phương hướng Giang Khải rời đi, hơi nhắm mắt lại.
Lúc hắn ta thấy Giang Khải và người buông xuống giao thủ, cũng đã nghĩ đến kế hoạch của Cuồng nhiệt giả là muốn đánh giết Giang Khải!
Nhưng hắn ta cũng nghĩ đến câu nói của Giang Khải trước khi rời đi.
Viên Trụ ngẩng đầu lên nhìn về phía mọi người, nói, “Trước khi Khải đi đã nói với ta, muốn ta chờ hắn, nếu hắn không trở về thì lập tức rút quân.” “Ta lựa chọn… Tin tưởng hắn!” “Nhưng nữ nhân kia là cường giả thời thượng cổ do Cuồng nhiệt giả thông qua trận pháp triệu hoán!” Lạc Văn vội vàng nói, “Hơn nữa trận chiến đang được tiếp sóng, Giang Khải chỉ miễn cưỡng ứng chiến, căn bản là đơn phương nghiền ép!” Viên Trụ gật đầu, “Ta biết!” “Nhưng ta hiểu rõ Giang Khải hơn!” “Rất nhiều người nói sở dĩ Giang Khải mạnh là vì thuộc tính, thiên phú, trang bị của hắn, nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, những điều kiện bên ngoài này hoàn toàn có thể để Giang Khải phát huy ra lực chiến đấu càng khủng bố hơn, nhưng chỗ cường hãn chân chính của hắn cũng không phải miểu sát đối thủ trong tình huống có ưu thế, mà là sáng tạo ra kỳ tích trong tình huống yếu thế!” Lời nói của Viên Trụ đột nhiên khiến Tô Noãn Noãn suy nghĩ đến lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.
Ở khu thí luyện người mới, lúc đó Giang Khải dẫn theo nàng và Viên Trụ nhiều lần lấy yếu thắng mạnh, cuối cùng hoàn thành thí luyện.
Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nhìn nhau, bọn họ cũng không phải ngày đầu tiên biết Giang Khải.
Giang Khải đi cả quãng đường này, tuyệt đối không chỉ dựa vào thuộc tính, trang bị, thiên phú!
Viên Trụ thở ra một hơi thật dài, nói, “Lúc này phần lớn người trong đại quân đều đang quan sát trận chiến đấu này, cũng thấy được Giang Khải rơi vào thế yếu, lúc này lòng quân không yên, nếu chúng ta lại điều ra tinh binh cường tướng cứu việc, thứ nhất thời gian không kịp, thứ hai vốn đại quân đã quần long vô thủ, lại bị rút củi dưới đáy nồi, một khi thú quân xâm phạm thì chúng ta chắc chắn tổn thất nặng nề!” “Giang Khải là huynh đệ của ta hai mươi năm, không phải huynh đệ ruột lại hơn hẳn huynh đệ ruột, ta còn muốn đi cứu hắn hơn bất kỳ kẻ nào trong các ngươi, nhưng những người này thì sao!” “Bọn họ đi theo ta và Giang Khải ra ngoài, ta không thể bỏ mặc bọn họ, dù ta chịu thì Giang Khải cũng không chịu!” “Nếu Giang Khải thật sự chết trận, ta chắc chắn sẽ trả thù cho hắn, nhưng ta tuyệt đối không để hắn thất vọng về ta!” “Cho nên, toàn quân ở nguyên tại chỗ chờ lệnh, đây chính là mệnh lệnh!” Viên Trụ nói xong, trong lòng đám người có mặt đều chấn động.
Phần lớn người có mặt ở đây đều đến vì Giang Khải, lúc có Giang Khải ở đây, Viên Trụ càng giống một phó quan.
Nhưng cho tới bây giờ bọn họ mới chính thức nhận ra, Viên Trụ cũng là người có năng lực chống đỡ tình hình!
Ánh mắt Tô Noãn Noãn nhìn Viên Trụ đầy vẻ tự hào, nàng lựa chọn Viên Trụ là chính xác!
Tuy Viên Trụ nhát gan nhưng nàng đã từng tận mắt thấy Viên Trụ vì bằng hữu, vì mình bộc phát ra lực chiến đấu kinh người, bây giờ Viên Trụ cũng đã trở nên càng ngày càng quyết đoán!

Trận chiến của “Giang Khải” và nữ nhân buông xuống đã tiến vào giai đoạn gay cấn.