Lão Xà Tu Tiên Truyện - Chương 170

topic

Lão Xà Tu Tiên Truyện - Chương 170 :ngẫu nhiên đến kỳ đan, trúc cơ trung kỳ

Đây hẳn là thứ mà Chu Văn Quân đã tìm thấy trong tàn tích.

Khác với những chiếc hộp cơ quan được bán trước đây, chiếc này được làm bằng một loại gỗ chỉ có thể tìm thấy ở Mộc Hành Chi Địa.

Hứa Hắc liếc nhìn chiếc chìa khóa đã ngắn hơn 20%, ước chừng có thể mở được tám lần nữa.

Chắc hẳn có rất nhiều hộp cơ quan như thế này trong khu tàn tích nên cậu phải sử dụng chúng một cách thận trọng.

"Mở một cái ra thử trước vậy.”

Hứa Hắc tra chìa khóa vào lỗ khóa, “cạch” một tiếng, chiếc hộp gỗ đầu tiên mở ra.

Vừa mở ra, chiếc hộp liền tự động biến mất, một mùi thuốc thơm nồng nặc xộc thẳng vào mặt hắn, Hứa Hắc nhanh chóng bọc kín nó lại, để thuốc không mất đi tác dụng.

Nhìn kỹ thì đó là một viên thuốc có kích thước bằng quả nhãn, màu xanh và có mùi thơm.

Hứa Hắc chưa từng nhìn thấy loại đan dược này bao giờ, cũng không biết tên của nó là gì, nhưng vừa hít một hơi, hắn đã cảm thấy tu vi của mình đã được mở rộng.

"Không biết đã trải qua bao nhiêu ngàn năm rồi, nhưng vẫn giữ được dược hiệu mạnh mẽ như vậy, thật không thể tưởng tượng được!"

Hứa Hắc thầm nghĩ, đối với người làm ra chiếc hộp cơ quan này vô cùng bái phục.

Dược liệu bảo quản trong Hư Không Thạch sau hàng nghìn năm đã biến thành tro bụi. Nhưng đan dược được bảo quản trong hộp cơ quan này lâu như vậy, khi lấy ra vẫn có mùi thơm thoang thoảng.

Đáng tiếc chiếc hộp này là đồ dùng một lần, vừa mở ra sẽ biến mất, nếu không Hứa Hắc còn có thể nghiên cứu nó.

Đột nhiên, viên đan dược màu xanh lá cây trước mặt hắn khô đi với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Mặc dù Hứa Hắc đã phong ấn nó nhưng đan dược vẫn nhanh chóng mất đi hiệu lực.

Sắc mặt Hứa Hắc biến đổi, nhìn thấy đan dược tan chảy, hắn không dám chần chừ nữa, lập tức mở miệng nuốt xuống.

"Ực!"

Đan dược tan chảy trong miệng hắn.

Tùy tiện nuốt đan dược là một hành động rất mạo hiểm. Hứa Hắc không biết viên đan dược này có tác dụng gì, nhưng trong trường hợp này, không thể do dự, hắn không được lãng phí vô ích.

"Ầm!!"

Trong phút chốc, thân thể Hứa Hắc đột nhiên run lên, linh khí chuyển hóa từ đan dược tạo thành một cơn lốc, lao vút về phía kinh mạch của hắn.

Linh khí này vô cùng mạnh mẽ và vô hạn, nhưng lại vô cùng tinh khiết và có thể dễ dàng hấp thụ.

Đây là linh khí từ thời thượng cổ.

Cả chất lượng và số lượng đều vượt trội hơn nhiều so với hiện nay!

Cơn lốc ngày càng mạnh, hóa thành cuồng phong, càn quét và cuồng nộ bên trong cơ thể, khiến kinh mạch của Hứa Hắc đau nhức dữ dội, máu thịt sưng tấy, cơ thể như muốn nổ tung.

Thân thể của hắn rỉ ra máu tươi, nhuộm đỏ cả cơ thể, thậm chí xương cốt của hắn cũng run rẩy không ngừng.

“Toang rồi! Đây chắc chắn là linh dược cấp ba, được sử dụng ở giai đoạn Kim Đan trở lên, thế mà ta đã nuốt nó!"

Hứa Hắc trong lòng nặng trĩu, hắn tận lực kích hoạt Yêu Thần Đỉnh, nén lại toàn bộ linh khí đang cuồng bạo.

“Giúp ta trấn áp lại! Trấn áp lại!"

Hứa Hắc đang gầm lên trong lòng.

Cơn cuồng phong vô tận bị hút vào Yêu Thần Đỉnh, nhưng cảm giác đau đớn và căng phồng vẫn còn rất mãnh liệt, trong cơ thể hắn vẫn phát ra tiếng ầm ầm, giống như sấm nổ.

Đan dược này quá mạnh rồi, chắc chắn là trên cấp ba.

May mà lúc nãy nó đã mất đi một phần dược lực và được bảo quản nhiều năm như vậy rồi. Chỉ cần Hứa Hắc uống một chút đan dược ở thời kỳ đỉnh cao, chắc chắn hắn sẽ nổ tung mà chết ngay lập tức.

Đó là một trận chiến!

Trận chiến giữa Hứa Hắc và đan dược.

Ngày càng có nhiều linh lực thoát ra từ đan dược, cơ thể Hứa Hắc nở ra với tốc độ đáng sợ.

Thân hắn vốn dĩ chỉ dài hai mét rưỡi, nhưng chỉ trong thời gian mười hơi thở, hắn đã nở rộng thành mười mấy gần hai mươi mét… …

Đã biến thành một quả bóng bay có đường kính gần hai mươi mét.

Đó là về phần thân thể, còn kinh mạch trong cơ thể hắn càng thêm khó có thể tưởng tượng nổi, ngay cả Yêu Thần Đỉnh cũng không thể áp chế được.

"Đây là loại đan dược quái quỷ gì vậy, tại sao lại mạnh như vậy?" Hứa Hắc trong lòng chấn động.

Nói đan dược cấp ba có vẻ là đã đánh giá thấp nó rồi!

Hứa Hắc không biết là cấp bậc gì, nhưng nếu tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ không chịu nổi, thân thể sẽ nổ tung, linh lực sẽ hao tổn.

"Ta nên làm gì đây? Ta nên làm gì đây?"

Hứa Hắc vô cùng lo lắng, đột nhiên hắn nảy ra một ý tưởng.

Hứa Hắc há miệng nôn ra, Hắc Long Tháp xuất hiện, thân thể của Hứa Hắc trực tiếp dung nhập vào trong đó, linh khí hùng vĩ như biển cả trong cơ thể hắn được truyền vào trong Hắc Long Tháp.

Trước đây hắn đã hấp thụ rất nhiều từ Hắc Long Tháp, bây giờ đều trả lại tất cả.

"Phù!"

Thân thể của hắn dần dần thu nhỏ lại, kinh mạch cũng dần dần thu nhỏ lại, Hứa Hắc tiếp tục truyền linh lực vào trong đó, đồng thời cũng nỗ lực hết sức để luyện chế nó.

Đây là linh lực từ thời thượng cổ, không thể so sánh với ngày nay. Hắn phải hấp thụ càng nhiều càng tốt.

Trình độ tu luyện của Hứa Hắc nhanh chóng tăng vọt, chỉ trong chốc lát đã đạt tới trạng thái viên mãn.

Hắn nhanh chóng quyết định, cố gắng vượt qua giai đoạn Trúc Cơ Trung Kỳ.

Đây vốn là một quá trình lâu dài, nhưng vừa rồi linh khí bạo loạn đã mở rộng kinh mạch của Hứa Hắc, thậm chí linh căn trong Yêu Thần Đỉnh cũng mở rộng rất nhiều.

Tất cả điều này tạo thành thời cơ chín muồi cho hắn.

Chỉ nghe thấy một tiếng lách cách vang lên, linh căn hóa thành hai, Hứa Hắc chính thức bước vào Trúc Cơ Trung Kỳ.

Ngày hôm sau.

Thân hình Hứa Hắc đã hoàn toàn khôi phục, thân thể cũng khôi phục bình thường phần lớn linh lực vô hạn kia đều được hắn đưa vào Hắc Long Tháp, một phần nhỏ thì bị chính hắn hấp thụ.

Bây giờ, linh căn thứ hai của Hứa Hắc vừa được hình thành, không chỉ đạt đến giai đoạn trung kỳ mà còn tích lũy được một lượng nhất định.

Hứa Hắc nhìn vào nội thân của mình và thở phào nhẹ nhõm khi không thấy có gì nghiêm trọng.

Tùy ý uống đan dược quả thực rất mạo hiểm, nhưng thu hoạch cũng rất lớn.

Qua một đêm, tốc độ tu luyện của Hứa Hắc không ai sánh bằng, vượt qua mười năm khổ luyện của người bình thường, trực tiếp bước vào giai đoạn Trúc Cơ Trung Kỳ.

Tuy nhiên, cho hắn thêm một viên đan dược như vậy hắn cũng không dám uống.

Lúc này còn có một hộp cơ quan thứ hai, nhưng Hứa Hắc không dám tùy tiện mở ra. Vạn nhất lại mở ra một viên đan dược, thì hắn không nuốt cũng không được mà nuốt cũng không xong.

Hứa Hắc cất nó đi và kiểm tra pháp bảo của Chu Văn Quân.

Chúng hầu hết đều là những thứ bình thường và chả có tác dụng với Hứa Hắc.

Tuy nhiên, trong đó có một quả nhãn cầu đã thu hút sự chú ý của hắn.

Bên trong nhãn cầu này có một quả cầu lửa đang cháy rất kỳ lạ, nó còn có thể xoay tròn, trông giống như một pháp bảo, nhưng cũng không giống pháp bảo.

Hắn dùng thần thức xâm nhập vào, nhưng không thể nhìn thăm dò được. Hắn cũng không có bất cứ thông tin gì về pháp bảo này cả.

"Đây là cái quái gì vậy?" Hứa Hắc không rõ.

Hắn vô thức muốn dùng vảy rồng cắt nó ra để nhìn xem, nhưng lại sợ làm hỏng vật thần kỳ này nên sau khi suy nghĩ, hắn quyết định bỏ cuộc, hôm khác sẽ nghiên cứu sau.

Lúc này, túi càn khôn của Chu Văn Quân đã được càn quét sạch.

Hứa Hắc thu dọn hành lý, quan sát tứ phía đều là sa mạc vô tận. Hắn suy nghĩ một lúc rồi quyết định đi về phía có âm khí mạnh mẽ, hẳn là nơi sâu nhất.

Đồng thời, hắn cũng thả ra rất nhiều con rối canh gác xung quanh, dẫn đầu là tên Đồ Phu.

Hắn cũng lặng lẽ luyện chế một số con rối cát. Chỉ có khoảng một trăm con, cũng không có sức mạnh mấy, bị Hứa Hắc quấn quanh cơ thể, để ngăn ngừa việc ngoài ý muốn.

Sa mạc vô tận không thấy điểm kết thúc.

Hứa Hắc bước về phía trước, âm khí ngày càng nặng dày đặc. Hắn có trực giác rằng mình đã sắp đến nơi.

Nửa ngày trôi qua.

Ở phía trước, cuối cùng cũng xuất hiện một chấm đen nhỏ. Hứa Hắc không dám tăng tốc, tiếp tục dùng tốc độ như cũ, chậm rãi tiến về phía trước.

Một lát sau.

Hứa Hắc nhìn tòa nhà khổng lồ trước mặt với vẻ mặt kỳ lạ.

Tòa nhà này có hình dạng là hình chóp tam giác, hình dạng mà Hứa Hắc chưa từng thấy trước đây. Nó rộng khoảng một trăm trượng và có màu đen như mực. Hắn chỉ nghĩ đến một thứ: Kim tự tháp.

Nguồn gốc của âm khí mạnh mẽ kia dường như là từ bên trong kim tự tháp này.

"Kim Tự Tháp Sa Mạc, chẳng lẽ là một con rối khác sao?"

Hứa Hắc vô thức lùi lại phía sau, hiện tại hắn đang bị ám ảnh với những con rối, nhìn cái gì cũng thấy giống con rối cả.

Hắn lo lắng, Kim tự tháp này đột nhiên biến thành hình người và lao về phía hắn, thật là hoang đường mà.