Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot - Chương 1605

topic

Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot - Chương 1605 :

Học sinh thông minh hiểu chuyện làm thầy cô thích, làm thầy cô thương tiếc.

Báo cáo kiểm tra CT bác sĩ Hứa đã viết xong. Tạ Uyển Oánh mang theo phiếu báo cáo kiểm tra cùng với các phim CT bộ phận then chốt ngoài tim bao gồm cả phổi, chuẩn bị đưa đến khu nội trú giao cho Thân sư huynh.

Lúc cô đi, bác sĩ Hứa nể mặt cô là học trò của bạn học Tần cộng thêm ấn tượng về cô rất tốt, khoác vai cô ghé vào tai cô nói thầm hai câu thật lòng: “Tình hình anh họ em cần bác sĩ ngoại khoa. Ngoại khoa bệnh viện chúng ta mạnh nhất là Chủ nhiệm Trương. Có cần thầy giúp em hỏi Chủ nhiệm Trương một chút không?”

Tạ Uyển Oánh nhớ lại tối hôm qua mình vừa mới từ chối việc Trương đại lão chủ động mở cửa sau cho cô. Chuyện đến nước này, cô vẫn cho rằng tuần tự từng bước tương đối tốt. Người thân cần nhất chính là sự chăm sóc của chính mình.

 

“Chủ nhiệm Trương là người bận rộn, tạm thời không làm phiền thầy ấy tương đối tốt. Cảm ơn thầy Hứa.” Tạ Uyển Oánh nói.

“Được, có cần tìm Chủ nhiệm Trương hỏi ý kiến thì có thể đến tìm thầy.” Bác sĩ Hứa sảng khoái thuận theo ý cô.

Bạn học của thầy Tần quá tốt bụng, Tạ Uyển Oánh cảm ơn liên tục.

Tạm biệt thầy Hứa và phòng CT, cầm bệnh án chạy lên khu nội trú, đến Khoa Nội Tim Mạch 3.

Lần đầu tiên bước vào khu nội trú Quốc Trắc, một chữ, mới, mới hơn phòng bệnh Quốc Hiệp. Mặc dù vậy, Quốc Trắc hiện tại muốn xây thêm một tòa nhà nội trú mới nữa.

Quốc Trắc có tiền đến mức có thể liều mạng xây thêm tòa nhà mới, các thầy cô Quốc Hiệp ngầm chắc lại ghen tị một phen.

Giống như Quốc Hiệp, phòng bệnh ở Quốc Trắc cũng đầy ắp bệnh nhân, sẽ không có giường trống quá nửa ngày.

 

Muốn tìm được văn phòng riêng của Thân sư huynh cũng giống như tìm văn phòng bí mật của thầy giáo ở Quốc Hiệp, cần tốn chút công phu. Tạ Uyển Oánh tìm được bác sĩ Lý trong phòng làm việc của bác sĩ để dẫn đường.

Gõ gõ, gõ hai tiếng cửa văn phòng.

Thân Hữu Hoán đang gọi điện thoại, thấy hai người họ đi vào thì cất điện thoại di động, hỏi: “Bệnh nhân đã lên nội trú chưa?”

“Cảm ơn sư huynh, anh họ em đã vào giường số 2.” Tạ Uyển Oánh cảm kích nói, tiến lên, hai tay đưa báo cáo kiểm tra CT cho sư huynh.

“Cậu đi xem bệnh nhân chưa?” Thân Hữu Hoán hỏi bác sĩ Lý cấp dưới.

Lý Hiểu Phong nói: “Em đi xem ngay đây, bệnh nhân vừa mới lên.”

“Viết bệnh án nhập viện đi.” Thân Hữu Hoán chỉ thị anh ta.

Lý Hiểu Phong vội vàng chạy ra ngoài làm việc.

“Ngồi đi, Oánh Oánh.” Thân Hữu Hoán vẫy tay với tiểu sư muội.

 

Tạ Uyển Oánh ngồi không yên, chờ sư huynh xem báo cáo xong có cảm nghĩ gì không.

Thân Hữu Hoán thấy cô ngồi cũng không ngồi, đành phải cười bảo cô thả lỏng chút: “Anh xem báo cáo cần thời gian. Em đi ăn cơm trưa trước đi, không cần vội. Anh xem xong sẽ tìm em.”

Báo cáo kiểm tra do bác sĩ phòng CT viết cần phải đọc, phim CT đưa tới cần đối chiếu với báo cáo kiểm tra, bác sĩ lâm sàng phải xem xét lại kết quả kiểm tra một lần nữa. Ca bệnh khó cần nhiều thời gian hơn để suy nghĩ.

Hiểu rõ những điều này, Tạ Uyển Oánh cảm ơn sư huynh rồi về phòng bệnh cùng anh họ chị dâu họ ăn cơm trưa.

“Kết quả kiểm tra CT của anh họ em thế nào?” Thượng Tư Linh tránh mặt chồng, ngầm căng thẳng hỏi Tạ Uyển Oánh. Sợ lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

“Khá tốt.” Tạ Uyển Oánh nói cho chị dâu họ, cơ bản xác định được một số chỗ nghi ngờ, có thể làm cho bác sĩ tự tin hơn khi phẫu thuật.

Nghe cô nói vậy, Thượng Tư Linh thở phào nhẹ nhõm, đau lòng nói với cô: “Ăn cơm xong, em ngủ một lát đi.”

“Không được, em phải về trường một chuyến.” Tạ Uyển Oánh nói, tranh thủ buổi chiều có chút thời gian rảnh, cô muốn lấy quần áo về ký túc xá tắm rửa, rồi mang thêm một bộ quần áo dày cho chị dâu họ. Quần áo mua từ phương Nam không đủ dày, Thượng Tư Linh sắp lạnh đến bị cảm, làm cô lo lắng không yên.