Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 550
topicThảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con - Chương 550 :
“Chúng nó nói gì vậy?” Bạch Tinh Tinh tò mò hỏi.
Parker cười tự hào, nói: “Chúng nó nói, trong bụng mẹ chắc chắn là báo con.”
“Gào ô!”
Lũ báo con càng ra sức kêu, dường như đang hưởng ứng lời của cha.
Mắt Curtis nhíu lại, vung đuôi rắn quét chúng nó ra. Chỉ là lực đạo rất nhẹ, hoàn toàn không giống như lúc quất cha chúng, không giống như do cùng một con rắn làm ra.
“Gào ô ~” lũ báo con lập tức đổi giọng.
Sắc mặt Parker cũng theo đó thay đổi, hung hăng trừng mắt nhìn chúng nó.
Bạch Tinh Tinh lại hỏi: “Chúng nó lại nói gì đó?”
“Không có gì.” Parker cúi đầu mân mê gia vị của mình, tức đến nghiến răng. Lũ nhóc con thối không có cốt khí, thế mà lại nói trong bụng mẹ là rắn con, tức c.h.ế.t đi được.
Bạch Tinh Tinh kéo Curtis ngồi xuống bên đống lửa, Vinson mang theo thức ăn đã xử lý xong trở về, cả nhà quây quần bên một đống lửa trại, trừ đi mùi hôi thối lúc nồng lúc nhạt, cảnh tượng trông thật viên mãn và hạnh phúc.
Thức ăn rất nhanh đã tỏa hương, Bạch Tinh Tinh ăn thịt nướng đậm đà hương vị, không có cảm giác buồn nôn làm nàng thở phào nhẹ nhõm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Lâu rồi chúng ta không quây quần ăn uống như thế này.” Bạch Tinh Tinh hoài niệm, “Đúng rồi Vinson, mấy ngày nay nọc độc trong người anh không phát tác chứ?”
Vinson vừa c.ắ.n một miếng thịt, nghe vậy cũng không nhai mà nuốt cả miếng vào bụng, nói: “Không có. Từ lúc ở bờ biển về đến giờ không phát tác nữa.”
“Vậy thì tốt rồi.” Bạch Tinh Tinh nói.
Parker đang ăn thịt, tai đột nhiên giật giật, quay đầu nhìn về phía rừng cây, Bạch Tinh Tinh cũng nhìn theo.
Một bóng người từ trong rừng cây đi ra, tuy đang ở trong bóng tối, nhưng hắn lại được một vầng sáng bao phủ, hiện ra mái tóc màu xanh lam.
Trong tay hắn ôm một quả cầu nước đường kính khoảng 1 mét, ánh sáng chính là phát ra từ đáy quả cầu nước, một đàn cá nhỏ bơi lội trong quả cầu, một mặt sáng một mặt tối, những thân cây bên cạnh bị chiếu ra bóng đèn flash.
“Lam Trạch?” Bạch Tinh Tinh lập tức đứng dậy, đi về phía hắn: “Anh cầm gì trong tay vậy? Cái gì đang phát sáng thế?”
Lam Trạch cười hì hì, nhanh hơn bước chân, đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh nói: “Nàng không phải muốn hạt châu của ta sao? Đó là thứ ta muốn tặng cho bạn đời trong nghi thức kết đôi, không thể cho nàng được, nên ta tùy tiện tìm cho nàng một ít hạt châu phát sáng, nàng xem.”
“Anh về biển à? Chả trách dạo này không gặp anh.”
Bạch Tinh Tinh ấn tay vào quả cầu nước, quả cầu này khác với những quả Lam Trạch từng thổi, không có lực đàn hồi của bong bóng, “Sao lại cứng vậy?”
“Giống cái ngốc.” Lam Trạch buồn cười nói: “Bên trong chứa nước, mềm oặt không chịu nổi, ta tiết ra chất khác để định hình bong bóng, nếu không sẽ không chứa được.”
Bạch Tinh Tinh bừng tỉnh đại ngộ, mấy con cá nhỏ trong quả cầu bơi đến lòng bàn tay Bạch Tinh Tinh, còn nhỏ hơn cả nòng nọc, Bạch Tinh Tinh hỏi: “Đây là cá gì? Anh định nuôi lớn để ăn à?”
Lam Trạch nói: “Đây là cá thanh khiết.”
Mắt Bạch Tinh Tinh sáng lên, phấn khích nói: “Cái này em biết, là loại có thể mổ ký sinh trùng trên người cá lớn phải không? Chỉ là con này cũng nhỏ quá đi?”
Ở hiện đại có cả hồ tắm cá thanh khiết, trời mới biết lúc trước nhìn thấy cảnh tượng như vậy nàng đã muốn thử đến nhường nào.
Mệt thật, sớm biết lúc ở biển nên thử xem.
Lam Trạch kinh ngạc, “Một giống cái trên cạn như nàng làm sao biết được?”
“Ngạch…”
Rất nhanh Lam Trạch đã thoải mái nói: “Là Cầm nói cho nàng phải không.”
“Ừm, không sai.”
“Chúng ta đi ra vũng nước đi.” Lam Trạch nhìn về phía vũng nước, thấy ở đó có ánh lửa le lói, mày nhíu lại, nói: “Họ lại đang làm gì vậy?”
Bạch Tinh Tinh cười giải thích: “Bộ lạc có giống cái mới đến, mọi người đang quyết đấu để giành quyền giao phối đấy, anh có muốn thử không?”