Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1094
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1094 :Cường giả chân chính
Sau khi tứ hộ pháp Mizuno chiến bại, nhà Mizuno chắc chắn sẽ phái ra đối thủ mạnh hơn, cũng chính là tên cường giả siêu cấp Siêu phàm bát giai kia!
Rất hiển nhiên, nam tử này cũng là chiến lực mạnh nhất nhà Mizuno.
Chiba Orihime lại không nghĩ nhiều như vậy, nàng đột nhiên phát hiện bên cạnh có rất nhiều dân chúng Đảo quốc lặng yên rời đi sau khi tứ hộ pháp Mizuno chiến bại.
Từ trong cuộc nói chuyện của bọn họ, nàng như nghe được cái gì đó.
Chiba Orihime lôi kéo ống tay áo phụ thân, nói nhỏ, “Phụ thân, có rất nhiều người đều đi gọi người!” “Bọn họ nói Giang Khải đến Đảo quốc làm loạn, không chỉ là việc của nhà Mizuno mà là việc của toàn bộ Đảo quốc, quyết không thể để Giang Khải còn sống rời đi!” Sắc mặt Chiba Nosora nghiêm nghị.
Tuy Giang Khải đánh bại tứ đại hộ pháp Mizuno, nhưng hình như rắc rối của Giang Khải cũng đến!
Trương Thiết Sinh vừa nhận được tin tức, trong đoàn chuyên gia khảo cổ Hoa Hạ có một tên chuyên gia chậm chạp chưa về.
Đây là tin tức do bên Đảo quốc gửi tới, bọn họ tổ chức tìm kiếm mấy lần cũng không tìm được tung tích của tên chuyên gia kia, ngay cả hộ vệ của hắn cũng không rõ tung tích.
Quân đội Đảo quốc hy vọng bên Hoa Hạ kiểm tra một chút, có phải tên chuyên gia kia đã tử vong logout rồi không.
Trương Thiết Sinh lấy ra bảng danh sách đoàn chuyên gia đi thăm lần này, thẩm tra đối chiếu từng người.
Chẳng mấy chốc hắn ta đã thấy tin tức của tên chuyên gia mất tích kia.
[Giang Ca, 21 tuổi, nam, giáo sư lâu năm khoa lịch sử đại học Hoa Hạ, hướng dẫn tiến sĩ, người Giang Trung thành, hội viên hiệp hội khảo cổ. 】 “Hả? 21 tuổi đã là giáo sư đại học, còn là hướng dẫn tiến sĩ sao? Có giáo sư trẻ như vậy sao?” Trương Thiết Sinh kỳ quái hỏi thăm cấp dưới.
“Đúng là quá trẻ tuổi, dựa theo yêu cầu nhận chức giáo sư đại học của nước ta, không thể còn trẻ như vậy.” Thuộc hạ cũng rất nghi ngờ.
“Không đúng!” Trương Thiết Sinh lập tức nhận ra việc này không đơn giản như vậy.
“Đúng rồi, hội trưởng hiệp hội khảo cổ Âu Dương Dịch, không phải đang ở Chủ Thần công hội sao? Tiểu Mã, ngươi đi mời Âu Dương tiên sinh một chút!” “Vâng!” Lập tức có người vội vàng tiến về trú điểm Chủ Thần công hội ở khu giao giới Đảo quốc.
Lúc này, khách hàng trước cửa Chủ Thần công hội đã xếp một hàng dài.
Là trú điểm công hội khai trương sớm nhất ở Đảo quốc, Chủ Thần dựa vào nhân viên bán hàng có năng lực nghiệp vụ xuất sắc, chất lượng phục vụ tốt, đương nhiên còn có danh tiếng lớn hơn đã thành công chiếm trước thị trường.
Nhưng trước đây Chủ Thần cũng trải qua một đoạn thời kỳ sa sút.
Vì sau khi việc buôn bán hai bên mở ra, rất nhiều tư nguyên trong thị trường giao dịch của đôi bên được đưa ra thị trường, cũng khiến giá cả tài nguyên đặc sắc trong phòng giao dịch của hai bên càng ngày càng cân bằng.
Cung cầu cân bằng, đây là do thị trường quyết định, ai cũng không có cách nào.
Nhưng vào lúc này Vong Trần lấy ra một nhóm đồ vật bán ra.
Những vật tư này đều là vật tư khan hiếm ở Hoa Hạ, cũng khan hiếm ở Đảo quốc, sau khi có loại tư nguyên hai bên đều khan hiếm được rót vào, lập tức khiến Chủ Thần sống lại.
Rất nhiều khách hàng Đảo quốc chỉ cần đi vào khu giao giới, mặc kệ Chủ Thần có hàng mới hay không luôn muốn đến xem thử, điều này khiến trú điểm Chủ Thần công hội đông đúc.
Khách hàng tới đây, nếu có một vài món đồ giá cả phù hợp thì sẽ giao dịch ở chỗ này.
Cứ vậy, lưu lượng khách Chủ Thần vẫn duy trì, dù là lợi nhuận không khoa trương như trước kia nhưng thu nhập vẫn ổn định.
Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Âu Dương Dịch, Triệu Thiết Toàn, Tứ quý hoa đô vì cố gắng gom góp chút tiền cho Giang Khải, đều tự mình ra tay, vội vàng tiếp đón khách hàng.
Thậm chí, sau khi Tần Phấn, Lý Thấm và Điển Hỏa biết Giang Khải thiếu tiền, chỉ cần chiến trường Thú Thần không có nhiệm vụ khẩn cấp cũng đến giúp đỡ.
“Bán bao nhiêu?” Hồ Ngôn đi đến bên cạnh Âu Dương Dịch, thần bí hỏi.
“Số giao dịch hay trích phần trăm?” “Trích phần trăm.” “Cả ngày hôm nay ta có 79 vạn tinh tệ!” Âu Dương Dịch nói.
Nghe thấy thành tích của Âu Dương Dịch, Hồ Ngôn lập tức trở nên đắc ý, “Hắc hắc, hôm nay ta có đơn hàng lớn, tiền thuê 300 vạn tinh tệ!” “Đệt, ngươi tiếp đoàn mua sắm?” “Ừ, nhờ chúng ta mua sắm Tinh quang thiết, ai, nếu đổi lại là lúc khai trương, 1000 khối Tinh quang thiết có thể kiếm 5 ức tinh tệ, ta có thể kiếm được 1 ức!” Âu Dương Dịch ghen tỵ nói, “Có 300 vạn không tệ, hiện tại lợi nhuận không lớn như lúc trước, thị trường hai bên đã cân bằng.” Triệu Thiết Toàn xáp lại, “Ai, hôm nay còn chưa mở hàng.” Triệu Thiết Toàn là con nhà giàu, coi như là nhân viên bán hàng ít chuyên nghiệp nhất trong Chủ Thần, thường xuyên là số 0.
“Lão Triệu, Thi Thi nói từ tuần sau bắt đầu thực hiện kiểm tra thành tích, yêu cầu loại người xếp cuối, vậy sẽ cho càng nhiều thành viên có cơ hội đến bên này bán hàng, thành tích này của ngươi rất nguy hiểm.” Hồ Ngôn nói.
Rất hiển nhiên, nam tử này cũng là chiến lực mạnh nhất nhà Mizuno.
Chiba Orihime lại không nghĩ nhiều như vậy, nàng đột nhiên phát hiện bên cạnh có rất nhiều dân chúng Đảo quốc lặng yên rời đi sau khi tứ hộ pháp Mizuno chiến bại.
Từ trong cuộc nói chuyện của bọn họ, nàng như nghe được cái gì đó.
Chiba Orihime lôi kéo ống tay áo phụ thân, nói nhỏ, “Phụ thân, có rất nhiều người đều đi gọi người!” “Bọn họ nói Giang Khải đến Đảo quốc làm loạn, không chỉ là việc của nhà Mizuno mà là việc của toàn bộ Đảo quốc, quyết không thể để Giang Khải còn sống rời đi!” Sắc mặt Chiba Nosora nghiêm nghị.
Tuy Giang Khải đánh bại tứ đại hộ pháp Mizuno, nhưng hình như rắc rối của Giang Khải cũng đến!
Trương Thiết Sinh vừa nhận được tin tức, trong đoàn chuyên gia khảo cổ Hoa Hạ có một tên chuyên gia chậm chạp chưa về.
Đây là tin tức do bên Đảo quốc gửi tới, bọn họ tổ chức tìm kiếm mấy lần cũng không tìm được tung tích của tên chuyên gia kia, ngay cả hộ vệ của hắn cũng không rõ tung tích.
Quân đội Đảo quốc hy vọng bên Hoa Hạ kiểm tra một chút, có phải tên chuyên gia kia đã tử vong logout rồi không.
Trương Thiết Sinh lấy ra bảng danh sách đoàn chuyên gia đi thăm lần này, thẩm tra đối chiếu từng người.
Chẳng mấy chốc hắn ta đã thấy tin tức của tên chuyên gia mất tích kia.
[Giang Ca, 21 tuổi, nam, giáo sư lâu năm khoa lịch sử đại học Hoa Hạ, hướng dẫn tiến sĩ, người Giang Trung thành, hội viên hiệp hội khảo cổ. 】 “Hả? 21 tuổi đã là giáo sư đại học, còn là hướng dẫn tiến sĩ sao? Có giáo sư trẻ như vậy sao?” Trương Thiết Sinh kỳ quái hỏi thăm cấp dưới.
“Đúng là quá trẻ tuổi, dựa theo yêu cầu nhận chức giáo sư đại học của nước ta, không thể còn trẻ như vậy.” Thuộc hạ cũng rất nghi ngờ.
“Không đúng!” Trương Thiết Sinh lập tức nhận ra việc này không đơn giản như vậy.
“Đúng rồi, hội trưởng hiệp hội khảo cổ Âu Dương Dịch, không phải đang ở Chủ Thần công hội sao? Tiểu Mã, ngươi đi mời Âu Dương tiên sinh một chút!” “Vâng!” Lập tức có người vội vàng tiến về trú điểm Chủ Thần công hội ở khu giao giới Đảo quốc.
Lúc này, khách hàng trước cửa Chủ Thần công hội đã xếp một hàng dài.
Là trú điểm công hội khai trương sớm nhất ở Đảo quốc, Chủ Thần dựa vào nhân viên bán hàng có năng lực nghiệp vụ xuất sắc, chất lượng phục vụ tốt, đương nhiên còn có danh tiếng lớn hơn đã thành công chiếm trước thị trường.
Nhưng trước đây Chủ Thần cũng trải qua một đoạn thời kỳ sa sút.
Vì sau khi việc buôn bán hai bên mở ra, rất nhiều tư nguyên trong thị trường giao dịch của đôi bên được đưa ra thị trường, cũng khiến giá cả tài nguyên đặc sắc trong phòng giao dịch của hai bên càng ngày càng cân bằng.
Cung cầu cân bằng, đây là do thị trường quyết định, ai cũng không có cách nào.
Nhưng vào lúc này Vong Trần lấy ra một nhóm đồ vật bán ra.
Những vật tư này đều là vật tư khan hiếm ở Hoa Hạ, cũng khan hiếm ở Đảo quốc, sau khi có loại tư nguyên hai bên đều khan hiếm được rót vào, lập tức khiến Chủ Thần sống lại.
Rất nhiều khách hàng Đảo quốc chỉ cần đi vào khu giao giới, mặc kệ Chủ Thần có hàng mới hay không luôn muốn đến xem thử, điều này khiến trú điểm Chủ Thần công hội đông đúc.
Khách hàng tới đây, nếu có một vài món đồ giá cả phù hợp thì sẽ giao dịch ở chỗ này.
Cứ vậy, lưu lượng khách Chủ Thần vẫn duy trì, dù là lợi nhuận không khoa trương như trước kia nhưng thu nhập vẫn ổn định.
Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Âu Dương Dịch, Triệu Thiết Toàn, Tứ quý hoa đô vì cố gắng gom góp chút tiền cho Giang Khải, đều tự mình ra tay, vội vàng tiếp đón khách hàng.
Thậm chí, sau khi Tần Phấn, Lý Thấm và Điển Hỏa biết Giang Khải thiếu tiền, chỉ cần chiến trường Thú Thần không có nhiệm vụ khẩn cấp cũng đến giúp đỡ.
“Bán bao nhiêu?” Hồ Ngôn đi đến bên cạnh Âu Dương Dịch, thần bí hỏi.
“Số giao dịch hay trích phần trăm?” “Trích phần trăm.” “Cả ngày hôm nay ta có 79 vạn tinh tệ!” Âu Dương Dịch nói.
Nghe thấy thành tích của Âu Dương Dịch, Hồ Ngôn lập tức trở nên đắc ý, “Hắc hắc, hôm nay ta có đơn hàng lớn, tiền thuê 300 vạn tinh tệ!” “Đệt, ngươi tiếp đoàn mua sắm?” “Ừ, nhờ chúng ta mua sắm Tinh quang thiết, ai, nếu đổi lại là lúc khai trương, 1000 khối Tinh quang thiết có thể kiếm 5 ức tinh tệ, ta có thể kiếm được 1 ức!” Âu Dương Dịch ghen tỵ nói, “Có 300 vạn không tệ, hiện tại lợi nhuận không lớn như lúc trước, thị trường hai bên đã cân bằng.” Triệu Thiết Toàn xáp lại, “Ai, hôm nay còn chưa mở hàng.” Triệu Thiết Toàn là con nhà giàu, coi như là nhân viên bán hàng ít chuyên nghiệp nhất trong Chủ Thần, thường xuyên là số 0.
“Lão Triệu, Thi Thi nói từ tuần sau bắt đầu thực hiện kiểm tra thành tích, yêu cầu loại người xếp cuối, vậy sẽ cho càng nhiều thành viên có cơ hội đến bên này bán hàng, thành tích này của ngươi rất nguy hiểm.” Hồ Ngôn nói.