Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1088
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1088 :Hơi yếu
Mizuno Dohko lập tức hơi xấu hổ.
Không sai, là chiến lực đỉnh cấp Đảo quốc, lúc trước hắn ta bị nhốt trong Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, là Giang Khải cứu hắn ta.
“Ta nhớ lúc ấy ngươi bị đánh rất thảm.” Giang Khải nhớ lại nói, “Ta vừa cứu được ngươi, sao bây giờ ngươi lại muốn chĩa đao kiếm về phía ta?” Mizuno Dohko ho khan hai tiếng, sau đó nghiêm nghị nói, “Giang Khải, bớt đứng đây lôi kéo làm quen đi!” “Ta cũng không phải được ngươi cứu, dù ngươi không đưa ta ra cũng có những người khác thay thế ta.
“Huống chi, ngươi còn dựa vào đó áp chế Đảo quốc từ bỏ quyền một phiếu phủ quyết, giữa chúng ta không chỉ là một trận giao dịch, sau khi giao dịch sẽ không có bất kỳ liên quan gì!” Giang Khải bĩu môi, “Ta cũng không muốn có quan hệ gì với ngươi, ta chỉ thân thế nhắc nhở ngươi một câu, ngươi không qua được Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, ta qua, ngươi chắc chắn muốn cản ta?” “Ha ha ha ha!” Mizuno Dohko bật cười, đột nhiên dừng cười, giận nói, “Buồn cười!” “Giang Khải, không phải ngươi cũng dùng loại võ học Kiếm động cửu thiên này mới vượt qua ngược lao sao, nếu không có Kiếm động cửu thiên, ngươi thật sự cảm thấy ngươi có thể hoàn thành bách thắng?” “Ngươi toàn lực phát động Kiếm động cửu thiên, vậy ngươi chỉ có thể phát động một lần, trong bốn người chúng ta có bất cứ người nào tránh được sát chiêu của ngươi, vậy tiếp theo ngươi không có bất kỳ phần thắng gì.” Giang Khải mỉm cười, “Ngươi muốn nghĩ như vậy, ta cũng không ngăn ngươi.” “Ta không có thù sâu hận lớn gì với nhà Mizuno các ngươi, trước đó Mizuno Torachi gây chuyện cũng bị ta dạy dỗ, vốn ta không muốn gây chuyện với các ngươi.” “Nhưng các ngươi đã không biết tự lượng sức mình như vậy, muốn bảo vệ ba người kia, vậy thật xin lỗi.” Nói xong, Giang Khải nhẹ nhàng nâng tay lên, Truy mệnh chầm chậm bay lên, vờn quanh bên cạnh Giang Khải.
Soạt một cái, Giang Khải rút ra Thiên La trảm yêu kiếm, ngay sau đó quanh người Giang Khải có Truy mệnh quay quanh, Thiên La trảm yêu kiếm bị một ngọn lửa màu xanh bao bọc!
Trong nháy mắt Giang Khải ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập sát ý lạnh như băng, hắn lạnh lùng nói, “Vậy ta chỉ có thể san bằng tộc Mizuno các ngươi!” Tứ đại hộ pháp nhà Mizuno đồng thời ra tay, hộ vệ nhà Mizuno vội vàng lùi lại lập tức mở rộng vòng vây ra mười mấy lần, cho năm người giữa sân đủ không gian.
Theo vòng vây mở rộng, bức tường người cũng biến thành một tầng, quần chúng vây xem lập tức chạy đến nhìn cho rõ ràng.
“Hóa ra là Giang Khải! Hắn là Giang Khải, Địa diễm diêm vương, giết hắn!” “Lại dám chạy đến địa bàn của Đảo quốc chúng ta, để hắn có đến mà không có về!” Thấy quần chúng bình thường xung quanh đều đứng về phía nhà Mizuno, Chiba Orihime nhìn Giang Khải bị tứ đại hộ pháp bao vây giữa sân.
Nàng rất muốn nói với tất cả mọi người, Giang Khải không phải như các ngươi nghĩ, hắn chưa từng ỷ vào thực lực của mình bắt nạt bất kỳ ai, hắn gánh vác trách nhiệm mà các ngươi không cách nào tưởng tượng!
Các ngươi căn bản không hiểu hắn!
Nhưng một mình nàng sao có thể thuyết phục nhiều người như vậy.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, Giang Khải không chiếm được cái nào, hắn đâu có phần thắng gì!
Đúng vào lúc này, Chiba Nosora khẽ nói với Orihime, “Thế lực Đảo quốc khắp nơi chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, ai nghĩ tới tương lai Đảo quốc, tương lai nhân tộc?” “Không ngờ lại có một người Hoa Hạ có thể hiểu ta… Chết vì tri kỷ, chết cũng không tiếc!” “Orihime, nếu cuối cùng Giang Khải không địch lại, ta tuyệt đối không đứng ngoài nhìn, cho dù lấy trứng chọi đá thì ta cũng không tiếc!” “Orihime, có lẽ sau này phụ thân sẽ liên lụy ngươi bị người trong nước khinh thường, xin lỗi.” “Phụ thân!” Chiba Orihime nhìn ánh mắt kiên định của phụ thân nhưng không thuyết phục.
Nàng biết tính tình của phụ thân, không khuyên nổi là một mặt, một mặt khác trong lòng nàng cũng có một giọng nói đang nói, phụ thân đang làm đúng!
“Phụ thân, ta không sợ!” Chiba Orihime kiên định nói.
Giữa giân, tứ đại hộ pháp Mizuno đã bao vây Giang Khải, bọn họ khóa chặt bốn vị trí xung quanh Giang Khải, nhìn chằm chằm Giang Khải.
Cùng là Siêu phàm thất giai, bốn người đánh một người, bốn người này cũng không dám chủ quan chút nào!
Bốn người lần lượt phát động kỹ năng tăng trạng thái cho mình.
“Vi quan chi trần! Cổ huyết truyền thừa! Tâm kiếm hợp nhất! Kiếm chi cổ đạo! Tâm như chỉ thủy! Long viêm hỏa diễm!” “Giang Khải, không phải chỉ ngươi có bạo kích! Cường hóa bạo kích! Cổ huyết truyền thừa! Băng sương chi tức! Vi phong chi ảnh!” “Cổ nhẫn truyền nhân! Cổ huyết truyền thừa! Cường hóa nhẫn thuật! Huyễn tượng cường hóa! Vụ ẩn!” Ninja kia đột nhiên biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Tuyệt đối kiếm thể! Kiếm thuật thiên tài! Cổ huyết truyền thừa! Tâm kiếm hợp nhất! Chân thực bảo ngọc!” Mizuno Dohko còn lấy ra một món bảo cụ, viên bảo thạch kia không có thuộc tính tiến công nhưng vẫn có tác dụng với Giang Khải.
Từ vẻ mặt ngạc nhiên của đám người đứng xem xung quanh, Giang Khải cũng có thể đánh giá ra những thiên phú, kỹ năng này chắc có phẩm chất không thấp.
Điều thú vị là, Giang Khải phát hiện những người này đều có một thiên phú tên là Cổ huyết truyền thừa!
Không sai, là chiến lực đỉnh cấp Đảo quốc, lúc trước hắn ta bị nhốt trong Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, là Giang Khải cứu hắn ta.
“Ta nhớ lúc ấy ngươi bị đánh rất thảm.” Giang Khải nhớ lại nói, “Ta vừa cứu được ngươi, sao bây giờ ngươi lại muốn chĩa đao kiếm về phía ta?” Mizuno Dohko ho khan hai tiếng, sau đó nghiêm nghị nói, “Giang Khải, bớt đứng đây lôi kéo làm quen đi!” “Ta cũng không phải được ngươi cứu, dù ngươi không đưa ta ra cũng có những người khác thay thế ta.
“Huống chi, ngươi còn dựa vào đó áp chế Đảo quốc từ bỏ quyền một phiếu phủ quyết, giữa chúng ta không chỉ là một trận giao dịch, sau khi giao dịch sẽ không có bất kỳ liên quan gì!” Giang Khải bĩu môi, “Ta cũng không muốn có quan hệ gì với ngươi, ta chỉ thân thế nhắc nhở ngươi một câu, ngươi không qua được Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, ta qua, ngươi chắc chắn muốn cản ta?” “Ha ha ha ha!” Mizuno Dohko bật cười, đột nhiên dừng cười, giận nói, “Buồn cười!” “Giang Khải, không phải ngươi cũng dùng loại võ học Kiếm động cửu thiên này mới vượt qua ngược lao sao, nếu không có Kiếm động cửu thiên, ngươi thật sự cảm thấy ngươi có thể hoàn thành bách thắng?” “Ngươi toàn lực phát động Kiếm động cửu thiên, vậy ngươi chỉ có thể phát động một lần, trong bốn người chúng ta có bất cứ người nào tránh được sát chiêu của ngươi, vậy tiếp theo ngươi không có bất kỳ phần thắng gì.” Giang Khải mỉm cười, “Ngươi muốn nghĩ như vậy, ta cũng không ngăn ngươi.” “Ta không có thù sâu hận lớn gì với nhà Mizuno các ngươi, trước đó Mizuno Torachi gây chuyện cũng bị ta dạy dỗ, vốn ta không muốn gây chuyện với các ngươi.” “Nhưng các ngươi đã không biết tự lượng sức mình như vậy, muốn bảo vệ ba người kia, vậy thật xin lỗi.” Nói xong, Giang Khải nhẹ nhàng nâng tay lên, Truy mệnh chầm chậm bay lên, vờn quanh bên cạnh Giang Khải.
Soạt một cái, Giang Khải rút ra Thiên La trảm yêu kiếm, ngay sau đó quanh người Giang Khải có Truy mệnh quay quanh, Thiên La trảm yêu kiếm bị một ngọn lửa màu xanh bao bọc!
Trong nháy mắt Giang Khải ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập sát ý lạnh như băng, hắn lạnh lùng nói, “Vậy ta chỉ có thể san bằng tộc Mizuno các ngươi!” Tứ đại hộ pháp nhà Mizuno đồng thời ra tay, hộ vệ nhà Mizuno vội vàng lùi lại lập tức mở rộng vòng vây ra mười mấy lần, cho năm người giữa sân đủ không gian.
Theo vòng vây mở rộng, bức tường người cũng biến thành một tầng, quần chúng vây xem lập tức chạy đến nhìn cho rõ ràng.
“Hóa ra là Giang Khải! Hắn là Giang Khải, Địa diễm diêm vương, giết hắn!” “Lại dám chạy đến địa bàn của Đảo quốc chúng ta, để hắn có đến mà không có về!” Thấy quần chúng bình thường xung quanh đều đứng về phía nhà Mizuno, Chiba Orihime nhìn Giang Khải bị tứ đại hộ pháp bao vây giữa sân.
Nàng rất muốn nói với tất cả mọi người, Giang Khải không phải như các ngươi nghĩ, hắn chưa từng ỷ vào thực lực của mình bắt nạt bất kỳ ai, hắn gánh vác trách nhiệm mà các ngươi không cách nào tưởng tượng!
Các ngươi căn bản không hiểu hắn!
Nhưng một mình nàng sao có thể thuyết phục nhiều người như vậy.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, Giang Khải không chiếm được cái nào, hắn đâu có phần thắng gì!
Đúng vào lúc này, Chiba Nosora khẽ nói với Orihime, “Thế lực Đảo quốc khắp nơi chỉ biết tranh quyền đoạt lợi, ai nghĩ tới tương lai Đảo quốc, tương lai nhân tộc?” “Không ngờ lại có một người Hoa Hạ có thể hiểu ta… Chết vì tri kỷ, chết cũng không tiếc!” “Orihime, nếu cuối cùng Giang Khải không địch lại, ta tuyệt đối không đứng ngoài nhìn, cho dù lấy trứng chọi đá thì ta cũng không tiếc!” “Orihime, có lẽ sau này phụ thân sẽ liên lụy ngươi bị người trong nước khinh thường, xin lỗi.” “Phụ thân!” Chiba Orihime nhìn ánh mắt kiên định của phụ thân nhưng không thuyết phục.
Nàng biết tính tình của phụ thân, không khuyên nổi là một mặt, một mặt khác trong lòng nàng cũng có một giọng nói đang nói, phụ thân đang làm đúng!
“Phụ thân, ta không sợ!” Chiba Orihime kiên định nói.
Giữa giân, tứ đại hộ pháp Mizuno đã bao vây Giang Khải, bọn họ khóa chặt bốn vị trí xung quanh Giang Khải, nhìn chằm chằm Giang Khải.
Cùng là Siêu phàm thất giai, bốn người đánh một người, bốn người này cũng không dám chủ quan chút nào!
Bốn người lần lượt phát động kỹ năng tăng trạng thái cho mình.
“Vi quan chi trần! Cổ huyết truyền thừa! Tâm kiếm hợp nhất! Kiếm chi cổ đạo! Tâm như chỉ thủy! Long viêm hỏa diễm!” “Giang Khải, không phải chỉ ngươi có bạo kích! Cường hóa bạo kích! Cổ huyết truyền thừa! Băng sương chi tức! Vi phong chi ảnh!” “Cổ nhẫn truyền nhân! Cổ huyết truyền thừa! Cường hóa nhẫn thuật! Huyễn tượng cường hóa! Vụ ẩn!” Ninja kia đột nhiên biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Tuyệt đối kiếm thể! Kiếm thuật thiên tài! Cổ huyết truyền thừa! Tâm kiếm hợp nhất! Chân thực bảo ngọc!” Mizuno Dohko còn lấy ra một món bảo cụ, viên bảo thạch kia không có thuộc tính tiến công nhưng vẫn có tác dụng với Giang Khải.
Từ vẻ mặt ngạc nhiên của đám người đứng xem xung quanh, Giang Khải cũng có thể đánh giá ra những thiên phú, kỹ năng này chắc có phẩm chất không thấp.
Điều thú vị là, Giang Khải phát hiện những người này đều có một thiên phú tên là Cổ huyết truyền thừa!