Đêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 10
topicĐêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 10 :Vừa gặp đã yêu
Triệu đại phu nhân trong lòng khẽ động: "Vậy thì nương sẽ đi thêm dầu vào lửa, thúc đẩy hôn sự này một phen."
Đêm đến, Triệu đại phu nhân liền thổi gió bên gối với lão gia nhà mình.
Ngày hôm sau, Triệu đại phu nhân lại đặc biệt về mẫu tộc một chuyến, nhờ mẫu tộc cùng chung tay giúp sức.
Hôn ước được định ra rất nhanh.
Ngày thứ ba sau khi xảy ra chuyện, phủ Khánh Nguyên Hầu và Phó gia đã trao đổi canh thϊếp, bảy ngày sau thì đến Phó gia hạ định, còn về hôn kỳ thì sẽ được quyết định sau khi Phó Nhạc Lệ cập kê.
Dù một chuyện đã xong, nhưng Triệu Nguyên Thanh vẫn không dám lơ là.
Lúc này, nàng vẫn còn một cửa ải khó khăn phải vượt qua.
Tuy kiếp trước mọi chuyện đều do Triệu Tố Lan đứng sau giở trò tính kế, nhưng kẻ ra lệnh chém cả nhà Uy Viễn Đại tướng quân vẫn là Minh An Đế.
Một kẻ không phân biệt được trung gian, đã từng ra tay tàn độc với người nhà của nàng.
Vừa nghĩ đến việc phải gả cho loại người này, sớm tối đối mặt với hắn ta, Triệu Nguyên Thanh đã cảm thấy ghê tởm khôn tả.
Tuyển tú, nàng không thể đi, nhưng cũng không thể để Triệu Tố Lan đi.
Kiếp trước, mãi cho đến khi gả vào phủ Khánh Nguyên Hầu, Triệu gia vẫn không nghĩ ra được một cách vẹn toàn. Nhưng nay đã khác xưa, Triệu Nguyên Thanh đã nghĩ đến một người có thể thay đổi tất cả… Trang Ly.
Triệu Nguyên Thanh dẫn theo hai nha hoàn thân cận, ngồi trên chiếc xa giá có biểu tượng thân phận của Triệu gia rồi nghênh ngang đi đến Đông Xưởng.
Vừa xuống xa giá, Triệu Nguyên Thanh đã tự mình xách một giỏ bánh ngọt, đưa cho tên xưởng vệ ở cửa, mặt mày tươi cười: "Đây là bánh ngọt do ta tự tay làm, xin vị đại nhân này chuyển giúp cho Trang công."
Viên ngọc quý trên tay Triệu Thái phó lại đi tặng bánh ngọt cho Đốc chủ của bọn họ ư?
Tên xưởng vệ ngơ ngác, thậm chí còn nghi ngờ mình đang mơ.
"Triệu cô nương chờ một lát, tiểu nhân vào trong bẩm báo giúp cô nương một tiếng được không ạ?" Tên xưởng vệ thăm dò hỏi.
Nghe vậy, Triệu Nguyên Thanh liền cười nói: "Vậy thì tốt quá, phiền đại nhân rồi."
Triệu Nguyên Thanh vốn đã xinh đẹp, lúc cười lại càng cuốn hút hơn, khuôn mặt tựa hoa đào tháng ba, dường như thật sự có thể làm tan chảy lòng người.
Xưởng vệ nọ có chút ngượng ngùng gãi đầu, sau đó quay người chạy vào trong.
Trong lúc chờ người vào thông báo, Triệu Nguyên Thanh cũng không hề rảnh rỗi, nàng bắt chuyện với những tên xưởng vệ khác để hỏi thăm về sở thích của Trang Ly.
Một tên xưởng vệ tỏ ra khó xử: "Triệu cô nương, cô nương đừng làm khó mấy tiểu nhân nữa, chuyện của Trang công, tiểu nhân đâu có biết." Vừa nói, hắn ta lại khẽ lẩm bẩm: "Có biết cũng không dám nói đâu."
Triệu Nguyên Thanh không hề tỏ ra bực tức, ngược lại còn có chút thẹn thùng đáp: "Là do ta nhất thời nóng vội, nghĩ sai rồi. Mấy ngày trước ở chùa Quốc Ân có duyên gặp Trang công một lần…"
Nàng cố ý ngừng lại, vẻ mặt ngượng ngùng: "Không sợ các vị chê cười, từ nhỏ ta đã thích người có dung mạo đẹp đẽ, sau khi gặp Trang công…" Triệu Nguyên Thanh chỉ nói đến đó rồi thôi, cũng có chút khó nói thành lời, nhưng vẻ e thẹn trên mặt thì đã biểu đạt rất rõ ràng.
Tên xưởng vệ trợn to mắt, không thể tin nổi mà hỏi: "Triệu cô nương mến mộ Trang công nhà ta ư?"
Triệu Nguyên Thanh thẹn thùng gật đầu.
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều sững sờ, nhìn chằm chằm Triệu Nguyên Thanh như thấy ma. Triệu Nguyên Thanh cũng không hề sợ hãi, cứ để cho người ta nhìn như vậy, vẻ e thẹn trên mặt không hề giảm đi chút nào.
Cảnh tượng ở cửa rất nhanh đã truyền đến tai Trang Ly.
Người giúp Triệu Nguyên Thanh vào thông báo vừa mới nói xong, bên ngoài đã có người báo lên tin tức Triệu Nguyên Thanh mến mộ Đốc chủ.
Trang Ly đang xử lý công vụ, nghe người bên dưới báo cáo, vẻ mặt hiếm khi ngưng trệ lại một lúc, hắn mở miệng xác nhận lại một lần: "Triệu Nguyên Thanh nói, mến mộ bổn Đốc?"