Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1185
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1185 :Kẻ điên danh xứng với thực
Đại ca, Anh Tử, Thường Tư Diêu, Viên Trụ, Tô Noãn Noãn, Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, lão Triệu, Âu Dương, Vong Trần, Hà Thi Thi, Tần đại ca, Điển Hỏa, Lý Thấm, lão Chu, Tôn Nguyên, Trang giáo sư, Chiba Nosora, Chiba Orihime…
Lão Vệ, Lộ Tuấn, Đổng soái, Hoa thần, Hắc thần, Tưởng đại ca, những Chiến Thần lâu năm tự tay chỉ bảo mình ở trong đặc huấn doanh Chiến Thần điện…
Tiền bối Dân cờ bạc, Tam Kiếm tiên sinh, những Vô danh thần mình ở trong Thần mộ số ba…
Cho tới bây giờ hắn không chỉ một mình!
Trong trạng thái cạn kiệt sức lực, Giang Khải không biết đã thiếp đi khi nào.
…
Lần này săn giết Thú Thần, Giang Khải có chút lĩnh ngộ với công kích nguyên thần.
Xét đến cùng, chắc công kích nguyên thần kèm theo công kích đến từ linh hồn, mấu chốt của loại công kích này cần rõ ràng cảm giác được lực lượng linh hồn của mình.
Điểm này đã từng được rèn luyện mấy chục vạn lần từ trong Vô tận thâm uyên.
Điểm thiếu hụt của Giang Khải là sự chuyên tâm cực độ trong nháy mắt ra chiêu!
Trong chiến đấu, tình hình thay đổi liên tục, lúc nào cũng phải chú ý đến mỗi một hành động của đối thủ, trong tình huống này rất khó chuyên tâm vào một chiêu nào đó của mình.
Đây cũng là chỗ mà Giang Khải cần luyện tập.
Trong những ngày tiếp theo, Giang Khải đại khai sát giới ở thành thị số 041!
Giang Khải thích nhất khu vực săn bắt ở nhà ga thành bắt, nơi này có rất nhiều xác chết, hôm sau sẽ dẫn tới rất nhiều Thú Thần, là nơi rèn luyện cực tốt.
Lúc đầu tiểu đội Xích Viêm còn lo lắng cho sự an toàn của Giang Khải, nhưng theo thời gian trôi qua bọn họ phát hiện lúc Giang Khải trở về, trạng thái đã càng ngày càng tốt.
Cuối cùng, bọn họ cũng yên tâm để một mình Giang Khải đi săn ở bên kia, đội viên khá thì tiền về khu vực khác tiếp tục săn giết Thú Thần.
Sau hai tháng rưỡi, tiểu đội Xích Viêm đi trên con đường trống rỗng ở cửa nam, nhìn con đường rách nát vắng vẻ xung quanh, Điển Hỏa lắc đầu nói, “Hiện tại muốn gặp được một con Thú Thần cũng khó khăn như vậy?” Lý Thấm cười nói, “Kẻ điên giết ở nhà ga một tháng, một ngày hơn mấy trăm con, giết hơn hai vạn con Thú Thần, chúng ta muốn gặp được một con Thú Thần đương nhiên sẽ khó hơn trước đó nhiều.” Trương Triển than thở, “Cuối cùng ta đã biết vì sao các ngươi gọi hắn là Kẻ điên, hắn thật sự là Kẻ điên! Thú Thần ở thành thị số 041 đã sắp bị hắn dọn sạch!” Tần Phấn nói, “Ta cũng hy vọng hắn nhanh chóng mang thuộc tính ra, có hắn ở đây, ta cảm thấy kế hoạch của tướng quân chưa chắc không thực hiện được.” “Đúng rồi, Kẻ điên có nói cách liên quan tới huấn luyện công kích nguyên thần, tất cả mọi người phải cẩn thận nhớ kỹ. Chỉ cần có thể dùng ra công kích nguyên thần thì có thể nhanh chóng phá vỡ phòng ngự của Thú Thần, đây đúng là thứ mà chúng ta đang thiếu hụt.” Lý Thấm gật đầu, “Ta đã lĩnh ngộ nhưng vẫn hơi khó, Kẻ điên nói bước đầu tiên là phát hiện lực lượng linh hồn của mình, nhưng cái này cần trải qua đủ nhiều sinh tử…” Tần Phấn suy nghĩ, tắc lưỡi, “Đúng là hơi khó… Lại nói, không phải lão Hồ nói Kẻ điên chưa từng chết một lần nào trong Quỷ Tinh sao? Sao hắn lại lĩnh ngộ được lực lượng linh hồn?” “Từng chết!” Điển Hỏa nói rất chắc chắn, “Ta nghe Vong Trần nói, Kẻ điên ít nhất từng chết mất vạn lần, là chết trong Vô tận luyện ngục.” “Vô tận luyện ngục?” Lý Thấm còn chưa biết chuyện này.
Điển Hỏa kể rõ ràng việc Vô tận luyện ngục, mọi người nghe xong đều tặc lưỡi.
“Đệt, tên kia còn là người sao? Giết ra từ Vô tận luyện ngục!” “Quá mạnh, nếu là ta, có lẽ sẽ phát điên ở trong Vô tận luyện ngục.” Thời gian muộn hơn chút, Giang Khải quay về doanh địa.
“Tần đội, trên xe không chứa nổi càng nhiều thú hạch hơn.” Giang Khải nói.
“Thùng sau tràn đầy, trần xe cũng đổ đầy, trên chỗ ngồi cũng đầy!” Tần Phấn lắc đầu nói, “Được, chúng ta đến đây lâu như vậy, nên trở về một chuyến rồi.” “Kẻ điên, ngươi theo chúng ta quay về hay tiếp tục ở lại nơi này?” Điển Hỏa hỏi.
“Ta cũng trở về.” Giang Khải nói, “Trở về rút ra thuộc tính, ngoài ra ta cũng phải làm vài chuyện ở Giang Trung thành.” …
Lúc tiểu đội Xích Viêm mang chiến lợi phẩm của lần hành động này về, toàn thể Chiến Thần điện chấn động.
“Chúng ta là đi đánh thú hạch, các ngươi muốn đi bán buôn?” Tổ trưởng Hạc tổ Tô Sướng nhìn nhân viên công tác kiểm kê thú hạch do Xích Viêm mang về, kích động nói một câu.
Lần này Xích Viêm mang về tất cả 31440 viên thú hạch, trong đó không thiếu thú hạch tinh anh nhị giai, chiến tướng tam giai và lĩnh chủ tứ giai.
Nhiệm vụ cả năm của toàn thể thành viên tiểu đội Xích Viêm đã hoàn thành vượt chỉ tiêu.
“Chúng ta khấu trừ 20%, còn lại đưa cho các ngươi.” Nhân viên công tác giao thú hạch còn lại cho Tần Phấn.
Tần Phấn chép miệng nói với Giang Khải, “Chúng ta lấy 1000 viên thú hạch cấp thấp, Trương Triển lấy thêm 10 viên thú hạch cao cấp, còn lại đều là của ngươi.” Lần này Giang Khải cũng không từ chối, dù sao hắn phải mang rất nhiều thuộc tính ra hiện thực, nhiều như vậy cũng không đủ!”
Lão Vệ, Lộ Tuấn, Đổng soái, Hoa thần, Hắc thần, Tưởng đại ca, những Chiến Thần lâu năm tự tay chỉ bảo mình ở trong đặc huấn doanh Chiến Thần điện…
Tiền bối Dân cờ bạc, Tam Kiếm tiên sinh, những Vô danh thần mình ở trong Thần mộ số ba…
Cho tới bây giờ hắn không chỉ một mình!
Trong trạng thái cạn kiệt sức lực, Giang Khải không biết đã thiếp đi khi nào.
…
Lần này săn giết Thú Thần, Giang Khải có chút lĩnh ngộ với công kích nguyên thần.
Xét đến cùng, chắc công kích nguyên thần kèm theo công kích đến từ linh hồn, mấu chốt của loại công kích này cần rõ ràng cảm giác được lực lượng linh hồn của mình.
Điểm này đã từng được rèn luyện mấy chục vạn lần từ trong Vô tận thâm uyên.
Điểm thiếu hụt của Giang Khải là sự chuyên tâm cực độ trong nháy mắt ra chiêu!
Trong chiến đấu, tình hình thay đổi liên tục, lúc nào cũng phải chú ý đến mỗi một hành động của đối thủ, trong tình huống này rất khó chuyên tâm vào một chiêu nào đó của mình.
Đây cũng là chỗ mà Giang Khải cần luyện tập.
Trong những ngày tiếp theo, Giang Khải đại khai sát giới ở thành thị số 041!
Giang Khải thích nhất khu vực săn bắt ở nhà ga thành bắt, nơi này có rất nhiều xác chết, hôm sau sẽ dẫn tới rất nhiều Thú Thần, là nơi rèn luyện cực tốt.
Lúc đầu tiểu đội Xích Viêm còn lo lắng cho sự an toàn của Giang Khải, nhưng theo thời gian trôi qua bọn họ phát hiện lúc Giang Khải trở về, trạng thái đã càng ngày càng tốt.
Cuối cùng, bọn họ cũng yên tâm để một mình Giang Khải đi săn ở bên kia, đội viên khá thì tiền về khu vực khác tiếp tục săn giết Thú Thần.
Sau hai tháng rưỡi, tiểu đội Xích Viêm đi trên con đường trống rỗng ở cửa nam, nhìn con đường rách nát vắng vẻ xung quanh, Điển Hỏa lắc đầu nói, “Hiện tại muốn gặp được một con Thú Thần cũng khó khăn như vậy?” Lý Thấm cười nói, “Kẻ điên giết ở nhà ga một tháng, một ngày hơn mấy trăm con, giết hơn hai vạn con Thú Thần, chúng ta muốn gặp được một con Thú Thần đương nhiên sẽ khó hơn trước đó nhiều.” Trương Triển than thở, “Cuối cùng ta đã biết vì sao các ngươi gọi hắn là Kẻ điên, hắn thật sự là Kẻ điên! Thú Thần ở thành thị số 041 đã sắp bị hắn dọn sạch!” Tần Phấn nói, “Ta cũng hy vọng hắn nhanh chóng mang thuộc tính ra, có hắn ở đây, ta cảm thấy kế hoạch của tướng quân chưa chắc không thực hiện được.” “Đúng rồi, Kẻ điên có nói cách liên quan tới huấn luyện công kích nguyên thần, tất cả mọi người phải cẩn thận nhớ kỹ. Chỉ cần có thể dùng ra công kích nguyên thần thì có thể nhanh chóng phá vỡ phòng ngự của Thú Thần, đây đúng là thứ mà chúng ta đang thiếu hụt.” Lý Thấm gật đầu, “Ta đã lĩnh ngộ nhưng vẫn hơi khó, Kẻ điên nói bước đầu tiên là phát hiện lực lượng linh hồn của mình, nhưng cái này cần trải qua đủ nhiều sinh tử…” Tần Phấn suy nghĩ, tắc lưỡi, “Đúng là hơi khó… Lại nói, không phải lão Hồ nói Kẻ điên chưa từng chết một lần nào trong Quỷ Tinh sao? Sao hắn lại lĩnh ngộ được lực lượng linh hồn?” “Từng chết!” Điển Hỏa nói rất chắc chắn, “Ta nghe Vong Trần nói, Kẻ điên ít nhất từng chết mất vạn lần, là chết trong Vô tận luyện ngục.” “Vô tận luyện ngục?” Lý Thấm còn chưa biết chuyện này.
Điển Hỏa kể rõ ràng việc Vô tận luyện ngục, mọi người nghe xong đều tặc lưỡi.
“Đệt, tên kia còn là người sao? Giết ra từ Vô tận luyện ngục!” “Quá mạnh, nếu là ta, có lẽ sẽ phát điên ở trong Vô tận luyện ngục.” Thời gian muộn hơn chút, Giang Khải quay về doanh địa.
“Tần đội, trên xe không chứa nổi càng nhiều thú hạch hơn.” Giang Khải nói.
“Thùng sau tràn đầy, trần xe cũng đổ đầy, trên chỗ ngồi cũng đầy!” Tần Phấn lắc đầu nói, “Được, chúng ta đến đây lâu như vậy, nên trở về một chuyến rồi.” “Kẻ điên, ngươi theo chúng ta quay về hay tiếp tục ở lại nơi này?” Điển Hỏa hỏi.
“Ta cũng trở về.” Giang Khải nói, “Trở về rút ra thuộc tính, ngoài ra ta cũng phải làm vài chuyện ở Giang Trung thành.” …
Lúc tiểu đội Xích Viêm mang chiến lợi phẩm của lần hành động này về, toàn thể Chiến Thần điện chấn động.
“Chúng ta là đi đánh thú hạch, các ngươi muốn đi bán buôn?” Tổ trưởng Hạc tổ Tô Sướng nhìn nhân viên công tác kiểm kê thú hạch do Xích Viêm mang về, kích động nói một câu.
Lần này Xích Viêm mang về tất cả 31440 viên thú hạch, trong đó không thiếu thú hạch tinh anh nhị giai, chiến tướng tam giai và lĩnh chủ tứ giai.
Nhiệm vụ cả năm của toàn thể thành viên tiểu đội Xích Viêm đã hoàn thành vượt chỉ tiêu.
“Chúng ta khấu trừ 20%, còn lại đưa cho các ngươi.” Nhân viên công tác giao thú hạch còn lại cho Tần Phấn.
Tần Phấn chép miệng nói với Giang Khải, “Chúng ta lấy 1000 viên thú hạch cấp thấp, Trương Triển lấy thêm 10 viên thú hạch cao cấp, còn lại đều là của ngươi.” Lần này Giang Khải cũng không từ chối, dù sao hắn phải mang rất nhiều thuộc tính ra hiện thực, nhiều như vậy cũng không đủ!”