Giả Làm Giới Thượng Lưu - Chương 10
topicGiả Làm Giới Thượng Lưu - Chương 10 :Tôi không thích ngồi Lamborghini hàng hai
Lâm Kinh Chu dựng chiếc xe đạp công cộng xong, lúc ngước mắt lên lại vô tình lướt qua đuôi chiếc Lamborghini màu đen ở phía trước. Ánh mắt anh khựng lại một chút, rồi sau đó lại trở về như thường.
Bên trong biệt thự, ba cặp khách mời đã đến từ trước, họ nhìn thấy toàn bộ cảnh Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu đi xe đạp công cộng qua khung cửa sổ sát đất.
Ngay sau đó, họ bắt đầu thầm tính toán trong lòng.
Đến tham gia chương trình này ai cũng muốn thắng, muốn lấy được một triệu tiền mặt, vậy nên liệu giữa bốn cặp có thể có mối quan hệ hòa hợp được không? Đương nhiên là không thể, trong mắt họ, mỗi một cặp khách mời đều là đối thủ cạnh tranh.
Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu vừa đẩy cửa bước vào, ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn vào hai người. Lúc này, một giọng nói sắc bén xen lẫn vẻ châm chọc chậm rãi vang lên: "Ối chà, đến bằng xe đạp công cộng à, bảo sao mà chậm thế. Lần sau hai người cứ liên lạc trực tiếp với tôi, tôi bảo anh tôi lái Lamborghini đến đón."
Từ Ân Ân nhìn theo hướng giọng nói về phía Phó Uyển đang ăn mặc mát mẻ. Khóe môi cô khẽ nhếch lên, cô ưỡn thẳng người, giọng điệu lạnh lùng: "Nếu cô đã muốn làm tài xế miễn phí để phục vụ chúng tôi, tôi đương nhiên có thể cho cô cơ hội này. Chỉ là tôi không thích ngồi xe thể thao cho lắm, tôi thích những chiếc xe thoải mái hơn một chút. Tôi thấy Rolls-Royce hoặc Bentley cũng không tệ, lần sau nếu muốn đón tôi thì nhớ đổi xe nhé."
Phó Uyển vốn định châm chọc Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu một phen, tiện thể khoe khoang chiếc xe sang của mình, không ngờ Từ Ân Ân lại còn mặt dày hơn.
Không những nói cho cô ta cơ hội làm tài xế miễn phí, mà còn như một bà chủ lớn kén cá chọn canh. Từ Ân Ân này nghĩ mình mặt to cỡ nào vậy?
Phó Uyển tức đến mức vừa định mở miệng đáp trả thì Phó Dữ với vẻ mặt hơi khó coi liền đưa tay ấn vào cánh tay Phó Uyển, ra hiệu bằng mắt với cô ta. Phó Uyển lập tức im bặt.
Ngoại trừ Phó Uyển và Phó Dữ, hai cặp khách mời còn lại đều mang vẻ mặt như cười như không. Ai mà không nhìn ra ý đồ của Phó Uyển chứ. Vốn dĩ họ muốn xem trò cười của Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu, nhưng bây giờ anh em nhà họ Phó lại trở thành trò cười.
[Màn ra vẻ này của Từ Ân Ân, thang điểm 10 tôi cho cô ấy 8,4 điểm, vì cô ấy quá BÁ ĐẠO.]
[Ha ha ha, Phó Uyển vốn định cười nhạo Từ Ân Ân và Lâm Kinh Chu đi xe đạp công cộng, kết quả lại bị Từ Ân Ân sai khiến như người làm công miễn phí. Tư duy và trí thông minh này của Từ Ân Ân chắc chắn là tiêu chuẩn của một đại gia tỷ phú rồi!]
[Phó Uyển: Haizz, rốt cuộc vẫn không ra vẻ bằng Từ Ân Ân ಥ_ಥ]
Lâm Kinh Chu đi theo sau Từ Ân Ân cũng liếc mắt nhìn Phó Uyển. Anh đút hai tay vào túi quần, chậm rãi bồi thêm một dao: "Tôi không thích ngồi Lamborghini hàng hai."
Giọng điệu anh nhẹ bẫng, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm và điềm tĩnh, vẻ mặt thản nhiên khiến người ta khó lòng nghi ngờ lời anh nói.
Biểu cảm của Phó Uyển và Phó Dữ sững sờ ra trông thấy, sau đó hai người hoảng hốt nuốt nước bọt.
Phản ứng đó vừa nhìn là biết đã bị Lâm Kinh Chu nói trúng.
Từ Ân Ân kinh ngạc nhìn Lâm Kinh Chu. Anh chỉ liếc mắt một cái mà đã nhìn ra chiếc Lamborghini của họ là hàng hai, đúng là cao thủ.
[Tình hình gì đây? Lamborghini của Phó Uyển lại là hàng hai à? Bóc mẽ giả giàu rồi!]
[Hàng hai thì sao? Người mua nổi Lamborghini hàng hai chắc cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ?]
[Nói thì nói vậy, nhưng tỷ phú có mua xe cũ không?]
[Chưa chắc đâu, tôi thấy chiếc xe đó vẫn còn mới lắm, biết đâu cậu ấm hư hỏng nào bán đi, anh em nhà họ Phó thấy hời nên mua, đây thuộc về tiêu dùng lý trí mà.]
[Anh đẹp trai này làm sao mà nhìn ra được vậy?]