Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1000

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1000 :Bàn tay không thành thật
Thường Tư Diêu trợn mắt lườm Giang Khải, giọng điệu lập tức thay đổi, kiêu ngạo nói, “Lão tử ở khu vực không biết còn lâu hơn ngươi! Hiện tại ta đã là Siêu phàm ngũ giai cấp 17, ta cũng đã có tài liệu Siêu phàm lục giai, vừa hay nhân khoảng thời gian này đi lịch luyện, đột phá đến Siêu phàm lục giai!” “Lại nói… Chắc chắn ngươi còn rất nhiều chuyện cần xử lý, ta không thể cản trở ngươi.” Hai người vừa xác nhận quan hệ, kết quả nhanh như vậy đã phải tách ra, trong lòng Giang Khải rất buồn bã.
Nhưng sau đó nghĩ đến tình cảnh một lời khó nói hết của Thường Tư Diêu, nếu phụ thân nàng tìm được sẽ khiến Thường Tư Diêu rơi vào tình thế khó xử.
Nghĩ tới đây, Giang Khải cũng chỉ có thể làm theo kế hoạch của Thường Tư Diêu.
“Mặc kệ thực lực của ngươi mạnh đến mức nào, để một mình ngươi đến dã ngoại thì ta vẫn không yên tâm, vừa hay ta sắp đi tìm một bằng hữu cũ, nếu có nàng ở bên cạnh ngươi thì ta cũng yên tâm.” Giang Khải nói.
“Tư Diêu, ngươi đến biên cảnh tiểu đội Sơn Hà chờ ta, ta sẽ đến ngay.” Thường Tư Diêu hơi tò mò, “bằng hữu” khiến Giang Khải yên tâm như vậy, rốt cuộc là ai.
Ngay lúc hai người muốn chia tay, một bóng đen xông ra từ góc đường, nhanh chóng bò lên người Giang Khải.
“Tiểu hỗn cầu?” Giang Khải ngạc nhiên nhìn tiểu gia hỏa này.
Sau khi bọn họ bị Vĩnh hằng khốn thú ngược lao tách ra, Giang Khải vẫn không biết tiểu hỗn cầu đang ở đâu, thì ra nó đã quay về khu 18 chờ hắn.
Sau khi tiểu hỗn cầu thấy Thường Tư Diêu, vui vẻ nhảy sang người Thường Tư Diêu, dùng cái đầu thân thiết cọ xát khuôn mặt Thường Tư Diêu.
“Mao mao!” Thường Tư Diêu yêu thích nâng tiểu hỗn cầu trong lòng bàn tay.
Giang Khải nhìn quanh một chút, phía trước cũng là thành chính khu 18, lúc này có một vài người đang rời thành.
“Tư Diêu, ngươi đi trước, ta sẽ đến ngay. Tiểu hỗn cầu, ngươi đi theo Tư Diêu.” Sau khi hai người chia ra, Thường Tư Diêu đi về phía khu an toàn, Giang Khải thì đi vào thành chính.
Dọc theo con đường nay, tâm trạng Giang Khải vô cùng vui vẻ.
“Hắc hắc hắc, từ nay về sau ca cũng là người có đối tượng!” “Nhưng trước đó lại có người đặt cho ta một biệt danh, thầm mến vương!” Giang Khải nhớ đến chi tiết này, tức giận nói, “Thật sự là lời người đáng sợ! Đều là đám người Trụ Tử tuyên truyền khắp nơi, hiện tại cả nước đều biết tình sử thầm mến của ta!” Đầu tiên Giang Khải trở về Chủ Thần công hội một chuyến, kết quả Hạ Hoa nói mấy ngày nay đám người Hồ Ngôn không online.
Vốn dĩ Giang Khải muốn đòi chút lãi rồi đến khu giao dịch mua sắm, hiện tại lại ngâm nước nóng.
“Xảy ra chuyện gì, mỗi lần muốn đòi tiền bọn họ cũng không tìm được người, mỗi lần quên chuyện tiền nong, bọn họ lắc lư trước mặt ta mỗi ngày!” Giang Khải buồn bực nói.
Không đòi được tiền nợ, Giang Khải chỉ có thể ban bố nhiệm vụ ủy thác ở trong công hội.
Hắn đặt hơn 40 vạn thẻ xác ở trong công hội, ủy thác thành viên công hội giải phẫu xác giúp hắn.
Dù sao trong Chủ Thần công hội có rất nhiều người đều đang làm công trong cửa hàng, dù là hiện tại cũng có rất nhiều người phải thông qua làm việc để tích lũy tài phú.
Tóm lại, trong công hội không thiếu người chuyên nghiệp giải phẫu xác.
Nhưng sau khi tuyên bố nhiệm vụ ủy thác còn cần dự chi tiền tài trước.
Căn cứ vào phẩm chất dã thú khác biệt, chi phí giải phẫu cũng khác biệt, Giang Khải đưa ra giá cả rẻ hơn cửa hàng 20%, nhưng vì không có trung gian nên người giải phẫu có thể nhận được tất cả phần thưởng, bởi vậy thu nhập của bọn họ cao hơn làm công ở cửa hàng.
Nhưng dù là thế, vì phẩm chất dã thú rất cao, bên trong lại có rất nhiều dã thú biến dị cần giải phẫu ra Tinh huyết kết tinh biến dị, chỉ là một dã thú biến dị bình thường đã tốn chi phí giải phẫu 350 tinh tệ.
Tính toán lại, chi phí dự chi của Giang Khải đạt đến 11 triệu tinh tệ!
Điều này khiến Giang Khải vốn không giàu có càng là họa vô đơn chí.
“Đáng chết, nhiều người thiếu nợ ta như vậy, vì sao ta còn nghèo rớt mùng tơi!” Giang Khải tức giận nói.
Hiện trên người hắn chỉ có 7 triệu tinh tệ.
Đương nhiên, gia sản của Giang Khải không chỉ có từng đó, mấy vạn điểm tích lũy công hội, rất nhiều tài liệu trong kho hàng công hội, phần lớn trang bị đều là đồ cá nhân của hắn, thành viên công hội khác mua sắm hoặc đổi lấy cần phải thanh toán tiền cho hắn, ngoài ra hắn còn có rất nhiều Huyết tinh thạch, Thiên tinh thạch, tài liệu cao cấp còn chưa bán ra.
Cộng thêm còn có một đám người nợ tiền hắn, tài sản của Giang Khải vẫn rất hùng hậu.
Lần trước đưa cho quân đội hơn bốn vạn tấm vé vào cửa Sinh mệnh chi tháp, bọn họ còn chưa trả tiền…
Đáng tiếc, người khác nợ tiền Giang Khải, kém xa tiền mà hắn nợ Vòng quay vận mệnh.
“Còn có thời gian nửa năm phải gom góp 3000 ức tinh tệ, còn có hai khối bảo thạch cùng cấp với Thái thản chi tâm, hơi khó!” Giang Khải vừa nói thầm vừa đi đến khu giao dịch.
Dùng chút tiền mặt còn lại trong tay, Giang Khải mua rất nhiều vật tư sinh hoạt, hai vạn tấm thẻ giám định.