Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1561

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1561 :Đánh thức sư phụ (2)
Giang Khải nhìn Lưu Viễn Hương, người này cam nguyện nhận lấy cái chết vì người nhà, chứng minh cũng là một người có tình nghĩa.
Hắn suy nghĩ, nói,"Ngươi biết bên ngoài thế giới của các ngươi còn có thể giới khác không?"
Lưu Bắc Hà nhíu mày,"Từng nghe nói, một vài người già từng nhắc đến, chúng ta vốn không thuộc về thế giới này nhưng không biết vì nguyên nhân gì ở lại nơi đây."
"Nhưng cũng chỉ là một số tin đồn thất thiệt mà thôi, tuy thực lực của ta không tính đỉnh phong nhưng cũng đến nhân thần cao cấp, cũng có thể ngao du thiên địa, đi qua rất nhiều nơi, nhưng chưa bao giờ thấy có ai thật sự đến thế giới khác."
Giang Khải và Hoa Thiên Thiên nhìn nhau.
Sau khi bọn họ tiến vào Tam thiên thế giới, cửa vào liền biến mất không thấy, cho nên muốn rời khỏi nơi này có lẽ cần điều kiện đặc thù nào đó, người định cư ở nơi này không cách nào rời đi cũng có thể hiểu được.
Không nói những điều khác, dù sao bên Hoa Hạ cũng chưa từng nghe nói nơi nào đột nhiên xuất hiện một cường giả cấp thần minh, nói rõ người nơi này vì một loại nguyên nhân nào đó không thể rời đi.
"Có thể liên quan với phong ấn lúc trước." Giang Khải nói một câu.
Hoa Thiên Thiên như có điều suy nghĩ, hơi gật đầu.
Những cao nhân để lại đồng nam đồng nữ kia thật sự từng phong ấn nơi này!
Người bên trong không ra được, người bên ngoài... Trên cơ bản người sống sót không có ai tiến vào, những người khác... Căn bản không vào được!
Giang Khải nhìn Lưu Bắc Hà, quyết định không lộ ra quá nhiều tin tức, dù sao với hắn ta thì lượng tin tức quá to lớn, rất có thể khó mà tiếp nhận trong chốc lát.
Trên người Lưu Bắc Hà còn có vết thương, mấy ngày nay phải lao động, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.
Giang Khải và Hoa Thiên Thiên ngồi bên bờ sông, không biết hai người đang suy nghĩ điều gì.
Im lặng một lát, Hoa Thiên Thiên đột nhiên nói,"Ở trong lòng Lưu Bắc Hà, địa vị người nhà đã vượt qua thần chức! Còn có vị lão phụ kia, thậm chí những quan binh, bách tính kia gần như không khác gì chúng ta."
"Trải qua không biết bao nhiêu đời sinh sôi, bọn họ thật sự đã trở nên không khác gì người bình thường."
Giang Khải gật đầu không nói gì.
Hoa Thiên Thiên còn nói,"Chúng ta muốn trở về, có thể phải phá phong ấn lúc trước."
Giang Khải hỏi,"Phá như thế nào?"
Hoa Thiên Thiên hít sâu một hơi, nói,"Không biết, nhưng... Ta cảm giác thứ ta muốn tìm, hình như có liên quan với chuyện này."
Hoa Thiên Thiên đột nhiên yêu cầu theo Giang Khải đến Tam thiên thế giới, còn nói nơi này có thứ nàng muốn tìm, có lẽ đây không phải một sự trùng hợp.
Hơn nữa, ba người sống sót kia cũng không biết kế hoạch của ba đạo chính tà ma trước kia, Hoa Thiên Thiên lại biết... Trong lòng Giang Khải không khỏi suy đoán, Hoa Thiên Thiên có liên quan tới kế hoạch lúc trước hay không!
Nhưng lúc này Giang Khải cũng không tiếp tục vặn hỏi đến cùng.
"Giang Khải, ngươi dự định bắt đầu từ Bán thánh?" Hoa Thiên Thiên hỏi,"Hệ thống thần chức có rất nhiều chi nhánh, thần chức khác biệt, thiên phú khác biệt, ngươi có muốn đến chỗ khác nhìn xem không."
Giang Khải cười lạnh một tiếng,"Dù sao có thể kiêm chức, ta đã có duyên với Trần bán thánh như vậy, vậy chỉ có thể bắt đầu từ hắn."
"Về phần cái khác, ta suy nghĩ chút đã."
Nói xong, Giang Khải một thân một mình đi vào rừng rậm.
Hắn lấy ra Hóa tinh thạch, lấy Trảm Yêu kiếm cắt đứt vỏ ngoài, chất lỏng màu cam theo thân kiếm chảy xuôi về phía chuôi kiếm.
Điều cổ quái là những chất lỏng kia nhanh chóng bị Trảm Yêu kiếm hấp thu toàn bộ.
Trảm Yêu kiếm vốn ảm đạm không có ánh sáng hơi có chút sinh khí.
Một giọng nói yếu ớt vang lên,"Còn gì nữa không? Lại thêm chút."
Giang Khải cũng đen cả mặt, khẩu vị của sư phụ không tệ lắm.
Sư phụ đã yêu cầu, Giang Khải đâu dám không thỏa mãn, nhanh chóng để Trảm Yêu kiếm hấp thu thêm mấy viên Hóa tinh thạch.
Chờ Trảm Yêu kiếm hấp thu khoảng mười viên Hóa tinh thạch, Trảm Yêu kiếm đột nhiên tự lơ lửng ở trước mặt Giang Khải, theo một ánh bạc ôn hòa hiện ra, một bóng dáng quen thuộc đứng trước mặt Giang Khải.
"Sư phụ!" Giang Khải sốt ruột lại trực tiếp hô lên như vậy.
Hắn chỉ bái nguyên thần Tam Kiếm tiên sinh trong Đoạn Giới kiếm làm sư phụ, nguyên thần Tam Kiếm tiên sinh trong Trảm Yêu kiếm còn chưa thừa nhận quan hệ sư đồ với hắn.
Nhưng Tam Kiếm tiên sinh cũng không thấy kỳ quái, hắn ta mỉm cười gật đầu với Giang Khải.
Lúc này Giang Khải mới nhớ đến, lập tức hơi xấu hổ,"Ách, Tam Kiếm tiền bối, vừa rồi ta... Nói sai, xin đừng chê cười."
Tam Kiếm tiên sinh mỉm cười, ôn hòa nói,"Mặc dù ngươi chưa bái ta làm thầy, nhưng ngươi lại dùng Trảm Yêu kiếm đánh ra Kiếm phá tam giới, chỉ dựa vào điểm này ta cũng tin tưởng dù là nguyên thần nào của ta cũng bằng lòng nhận ngươi làm đồ đệ."
"Huống chi, vi sư cũng ở cạnh ngươi lâu như vậy, tận mắt thấy ngươi từng bước trưởng thành, không ai hiểu rõ cách làm người của ngươi hơn ta, ngươi cứng cỏi, nghị lực, dù không có Kiếm phá tam giới, không có Đoạn Giới kiếm, bản tôn cũng có ý thu đồ đệ!"