Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 1084
topicMạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu - Chương 1084 :Cường địch đột kích / Khánh Dương tại đây? (2)
“Không còn kịp rồi!”
Lúc này, Kiếm Khí màu lam nhanh hơn tốc độ kiếm trận của Kiếm thành, nhanh chóng chém tới tường thành.
Một công kích đáng sợ đến mức ngay cả cường giả đỉnh cao cảnh giới lầu cao cũng cảm thấy khó giải quyết, thì Kiếm Tu trẻ tuổi trên tường thành làm sao có thể ngăn cản nổi?
Thế nhưng, đúng vào khoảnh khắc tất cả mọi người ngỡ rằng mình sẽ bị Kiếm Khí tàn sát.
Một thân ảnh bất ngờ vọt ra!
Bành!
Một tiếng va chạm kịch liệt phát ra trên tường thành.
Sau đó, hai thanh phi kiếm vạch phá bầu trời, lọt vào tầm mắt của tất cả mọi người.
Chu Tước kiếm, Thanh Long kiếm.
Thẩm Mộc chẳng biết từ lúc nào đã đứng trước Kiếm thành, hai thanh phi kiếm của hắn đã vạch ra hai đạo Ngân Hà, đánh thẳng vào Kiếm Khí màu lam kia!
“Khánh Dương thiên hạ… Tại đây?”
“!!!”
“???”
Giờ khắc này, trên Kiếm thành, tất cả mọi người đều đứng sững tại chỗ, ngay cả Tống Giáp Xuân, Bạch Dương Thiên cùng những người khác cũng đều ngẩn người.
Bởi vì căn bản không ai ngờ rằng, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc như thế, Thẩm Mộc lại đứng ra trước mặt mọi người, ra tay ngăn cản một kiếm này.
Phải biết rằng, đạo Kiếm Khí màu lam kia, đừng nói bọn hắn, những Kiếm Tu tầng mười ba, mười bốn này, mà ngay cả cường giả tầng mười lăm cũng cần phải cẩn thận đối phó mới có thể ngăn cản nổi.
Đây cũng là lý do vì sao mọi người lại bị một kiếm này áp chế đến mức sinh ra ý nghĩ tuyệt vọng và từ bỏ việc chạy trốn. Thậm chí rất nhiều người đã chuẩn bị tinh thần hy sinh, dù sao mấy đạo Kiếm Khí này thật sự quá nhanh, căn bản không kịp phản ứng.
Thế nhưng, thân ảnh trước mắt một lần nữa khiến tất cả mọi người nhìn thấy hy vọng.
Đã từng, trên màn trời, người này dường như cũng đã từng đứng trên đầu tường với cảnh tượng và khí thế giống hệt như bây giờ.
Lúc ấy, khi đối mặt với công kích của đại quân Nam Tĩnh từ Thiên Ngoại Chi Địa, hắn không hề lộ ra vẻ sợ hãi, khó có thể tưởng tượng được hắn đã làm thế nào.
Mà lúc này, mọi người lại một lần nữa thấy hắn xuất kiếm.
Dĩ nhiên, trừ Tần Phong và những người trước đó vẫn còn gây hấn cùng nói móc hắn không tình nguyện lắm nhìn thấy cảnh tượng này, còn lại tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh hỉ và bất ngờ.
Họ đặt hy vọng vào việc Thẩm Mộc có thể chống đỡ được, để bọn hắn mới có thể sống sót.
Nhưng vẫn có một số người bi quan trong lòng, không hề cảm thấy sẽ may mắn như vậy, họ nhắm mắt lại, không muốn nhìn thấy cảnh tượng Thẩm Mộc bị Kiếm Khí xuyên thành bã vụn.
Tuy nói thực lực của Thẩm Mộc đích xác rất mạnh, nhưng cảnh giới của hắn nhiều người đều biết, cũng không đặc biệt cao. Cách đây không lâu, tại Sinh Tử Đài ở Binh Gia Chi Địa, hắn mới vừa bước vào đỉnh phong tầng mười một.
Thế nhưng, khoảng cách tới tầng mười lăm còn kém bốn bậc thang, chỉ với thực lực đỉnh phong tầng mười một mà đối kháng với một kiếm của kẻ có thể đã vượt qua tầng mười lăm, thật sự có chút hoang đường viển vông.
Nơi xa không trung, xuất kiếm nam tử cười lạnh.
“Hừ, nghĩ cản ta một kiếm này, người si nói mộng, chỉ là tiểu bối không biết tự lượng sức mình.”
Lúc này, sau lưng gã, hơn trăm tu sĩ Khánh Dương Thiên Hạ cũng nhao nhao kéo đến, sau đó mỗi người đều lộ ra vẻ mặt xem thường.
“Người của nơi này đều là như vậy không sợ?”
“Cái gọi là kẻ không biết thì không sợ, ta xem chính là vô tri.”
“Kiếm ý màu lam của Chu Du đại nhân, cũng không phải ai cũng có thể chống đỡ.”
“Xem ra, không cần chúng ta ra tay.”
Lúc này, rất nhiều tu sĩ Khánh Dương Thiên Hạ đến, không hề kiêng dè mà trêu chọc, không thèm để mắt đến những tu sĩ Kiếm thành này.
Thậm chí bọn họ còn ngạo mạn không thèm liếc nhìn chút nào đội quân Đại Yêu vừa bị đánh bại phía dưới, tựa hồ không hề cảm thấy có điều gì.
Trên không tường thành Kiếm thành.
Thời khắc này, Thẩm Mộc không hề hay biết suy nghĩ của đám người, bắt đầu điều khiển Chu Tước cùng Thanh Long.
Cũng không biết là vô tình hay cố ý, hắn đứng ngay phía dưới Tần Phong, kẻ vừa mới khiêu khích hắn.
Trước đó, mọi người còn mang theo nghi vấn liệu hắn có dám xuất kiếm hay không, mà bây giờ hắn không chỉ lựa chọn một vị trí cực kỳ khó khăn để ra kiếm, thậm chí còn xuất kiếm ngay trên đỉnh đầu họ, thật sự có chút ý tứ tát vào mặt.
Bên cạnh Thẩm Mộc, hai thanh phi kiếm xoáy tròn như đĩa mài. Chu Tước và Thanh Long phát ra những Kiếm Mang khác biệt: Thanh Long là Kiếm Khí màu xanh đậm, còn Chu Tước thì thiêu đốt ngọn lửa đỏ rực!
Hai đạo Kiếm Mang, một lam một hồng, phóng thẳng lên trời, nháy mắt xé toạc bầu trời, mang theo hai dải Ngân Hà, trực tiếp nghênh đón đạo Kiếm Khí màu lam đang lao tới từ phía đối diện!
Đám người kinh ngạc nhìn lên bầu trời, tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, trên thực tế chỉ diễn ra trong vài hơi thở.
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang vọng, như thể có thứ gì đó vỡ vụn, vang lên bên tai tất cả mọi người!
Ầm ầm!
Đám người vội vàng vận chuyển nguyên khí để ngăn cản, để tránh bị dư uy bạo tạc liên lụy.
Mà sau khi một kiếm này va chạm, nhìn lên trên, một cảnh tượng kinh người đã xuất hiện.
Cảnh tượng Thẩm Mộc bị Kiếm Khí màu lam xuyên thủng như mọi người vẫn nghĩ vẫn chưa xuất hiện, mà thân ảnh áo trắng kia vẫn lơ lửng trên không trung như cũ.
Đột nhiên, gió cuồng nổi lên xung quanh, nguyên khí đột nhiên bắt đầu hội tụ về phía hắn!
Có người kinh hô!
“Cái đệt! Chín trăm Khí phủ đồng thời mở?!”
“Cái này… Trời đất ơi, hắn muốn làm gì vậy!”
Chỉ thấy thời khắc này, xung quanh Thẩm Mộc, chín trăm tòa Khí phủ khiếu huyệt nháy mắt sáng lên, những điểm sáng dày đặc lấp lánh khắp nơi.
Đám người phía dưới có thể tự mình cảm nhận được, hắn dường như đang phóng thích sức mạnh tiềm tàng, nguyên khí cường đại vô cùng bắt đầu điên cuồng ngưng tụ, tốc độ hấp thu này vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người.
Lúc nhìn thấy Thẩm Mộc xuất kiếm, kỳ thực có người không ôm hy vọng là bởi vì sự chênh lệch về lực lượng.
Bởi vì chỉ cần kém một tầng cảnh giới, chưa nói đến sự chênh lệch về cảnh giới Đại Đạo, chỉ riêng sự khác biệt về sức mạnh giữa các tầng cũng đã là một trời một vực, hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.
Thế nhưng, giờ khắc này, sức mạnh của chín trăm tòa Khí phủ của Thẩm Mộc, xác thực khiến tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm vì chấn kinh.
Lực lượng hắn hội tụ giờ phút này, tựa hồ đã đủ để đạt tới ngưỡng cửa tầng mười lăm.
Sau một khắc!
Thẩm Mộc tung ra kiếm thứ hai!
Phanh phanh!!!
Những tiếng nổ vang dội liên tục vang lên trên bầu trời, đạo Kiếm Khí màu lam trước đó bị tạm thời ngăn cản lại một lần nữa bị xung kích bởi sức mạnh mạnh hơn Ngân Hà!
Cát bay đá chạy, đại địa nứt toác.
“!!!”
“!!!”
Tất cả mọi người phía dưới đều há hốc miệng, nhìn cảnh tượng kinh người này.
Có người thậm chí toát mồ hôi lạnh ròng ròng, trong lòng có chút hối hận vì trước đó vậy mà lại đi theo Tần Phong và những người khác nghi ngờ Thẩm Mộc không dám ra kiếm.
Thế nhưng bây giờ xem ra, hắn không phải không dám xuất kiếm, mà là căn bản không thèm coi bọn họ ra gì, và sự thật là những người này hoàn toàn không có tư cách nhìn Thẩm Mộc xuất kiếm.