Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1156
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1156 :Tin tức miễn phí của Liễu thần
Hắn có thể bỏ qua loại công kích toàn bộ này, nhưng với người khác vẫn vô cùng khó giải quyết, nhất là bây giờ Quỷ Tinh cần Huy chương trọng sinh mới có thể sống lại.
Một lần công kích toàn bộ không biết sẽ khiến bao nhiêu chức nghiệp giả cấp thấp mất mạng, phần lớn bọn họ chỉ lấy được một cái Huy chương trọng sinh từ Sinh mệnh chi tháp, một lần tử vong tổn thất to lớn, cũng không thể chấp nhận việc liên tục tử vong.
“Chẳng lẽ không có cách nào hoàn toàn loại bỏ ảnh hưởng tiêu cực do Thiên Khiển mang đến cho Hoa Hạ?” Giang Khải cau mày, hắn đột nhiên nhớ đến có người từng nói với hắn.
Con đường Thiên Khiển nghịch thiên mà đi, ắt gặp Thiên Khiển! Chẳng những hắn, còn gây họa cho tộc nhân.
“Xem ra việc mở rộng diện tích lãnh thổ, trước khi toàn dân đạt được càng nhiều Huy chương trọng sinh hơn, sẽ không nhanh được!” Giang Khải nói.
“Được rồi, đến bên Liễu thần trước, tăng cường cho người phục chế, thuận tiện hỏi thăm Liễu thần, biết đâu hắn sẽ tiết lộ chút tin tức gì đó!” Nói xong, Giang Khải rời khỏi doanh địa, đến thẳng chỗ Liễu thần.
Đi đến trước mặt Liễu thần, Giang Khải lấy ra viên đá nguyên thần kia.
“Ngươi cũng không nói rõ ràng đá nguyên thần ở trên người một con Boss cấp Địa hoàng, ta suýt chết ở đó!” Giang Khải lạnh lùng nhìn Liễu thần.
Đối mặt với câu hỏi của Giang Khải, Liễu thần ung dung nói, “Nếu nhiệm vụ không có khó khăn, ta sẽ không tìm ngươi.” Giang Khải nói, “Ngươi không nói cho ta tình báo chính xác thì phải trả giá, ta muốn hỏi ngươi thêm một vấn đề.” “Nói chút đi.” “Các cách nào khiến trạng thái Thiên Khiển của Hoa Hạ biến mất không?” Giang Khải hỏi.
“Ngươi nói là giai đoạn thứ năm của Thủ vệ chi chủ?” Liễu thần suy nghĩ, từ tốn nói, “Không có khả năng. Ngươi đã lựa chọn con đường này, dù ngươi đột phá Siêu phàm bát giai, Thiên Khiển cũng sẽ mãi bám theo ngươi và tộc nhân của ngươi.” Giang Khải nghe xong, sắc mặt nghiêm nghị.
Hắn tình nguyện Liễu thần không biết, chứ không phải đáp án hiện tại.
“Vĩnh viễn bám theo ta và tộc nhân của ta…” Trong Thần mộ số ba, trong quyền da cừu kia có nhắc đến.
[Thiên Khiển giả, Thiên hằng khiển chi, con đường phía trước long đong, gây họa tới tộc nhân, người đời không hiểu, vạn người chỉ trỏ! 】 Đây chính là cách giải thích của ba vị Vô danh thần minh với con đường Thiên Khiển này!
Đột nhiên, Giang Khải ngẩng đầu nhìn về phía Liễu thần, nghiêm nghị hỏi, “Vậy là ai thực hiện Thiên Khiển?” Liễu thần luôn không gì không biết, không gì không làm được lại im lặng một lúc lâu, một lúc lâu sau nó mới mở miệng, “Ta biết một ngày nào đó ngươi chắc chắn hỏi ra vấn đề này, nhưng không ngờ một ngày này lại đến nhanh như vậy.” “Nhắc nhở ngươi một chút, bây giờ không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, vì ngươi biết được thì ngươi cũng bất lực!” Giang Khải không phục nói, “Chẳng lẽ ta chỉ có thể nhìn Hoa Hạ tiếp nhận Thiên Khiển vì ta?” “Đó là vấn đề của ngươi, không phải của ta.” Giang Khải nhíu mày, trong lòng như có điều suy nghĩ.
“Được, đưa thứ ta muốn cho ta, về phần tăng cường người phục chế, ta còn cần phục chế lại năng lực của ngươi lần nữa.” “Nhưng ta phải tuyên bố trước, ngươi có một vài năng lực mà ta không cách nào phục chế, ví dụ như ngươi đã dung hợp huyết mạch Thú Thần.” Giang Khải trợn to mắt, Liễu thần biết cả chuyện này!
Vốn Giang Khải hơi lo lắng, Liễu thần có thể phục chế năng lực của mình cũng nói rõ nó đã nắm giữ bí mật của mình, nhưng sau đó Giang Khải phát hiện Liễu thần cũng không phải thật sự cái gì cũng có thể phục chế.
Ví dụ như Chủ thần bài, nó chỉ có thể phục chế thuộc tính và một ít hiệu ứng đặc biệt của Chủ thần bài, nhưng cũng không thể phỏng chế ra Vòng quay vận mệnh.
Đối với việc của năng lực phục chế, Giang Khải đã sớm chuẩn bị, hắn không chậm trễ đưa đá nguyên thần lên, bắt đầu chờ đợi Liễu thần phục chế.
Cũng như lần trước bị Liễu thần bắt được, rất nhiều sợi dây leo nhanh chóng quấn lấy Giang Khải, đâm vào da của hắn.
Đồng thời, người phục chế cũng xuất hiện ở bên cạnh hắn, cùng bị trói trên cành cây với hắn.
Ngàn vạn cành liễu như từng ống truyền dịch, rút ra huyết dịch từ trong thân thể Giang Khải, lại rót vào trong thân thể người phục chế.
Trong cả quá trình, Giang Khải cũng không có cảm giác quá lớn nhưng người phục chế vẫn đang chịu đựng nỗi đau to lớn.
Hắn ta phát ra tiếng kêu rên ba lần, dựa theo lời giải thích của Liễu thần là trong quá trình tứ giai tăng tới Siêu phàm ngũ giai, Siêu phàm ngũ giai tăng tới Siêu phàm lục giai, Siêu phàm lục giai tăng tới Siêu phàm thất giai, người phục chế phát ra tiếng rống giận dữ đau đớn.
Cũng không biết qua bao lâu, Giang Khải phát hiện cành liễu trên người mình biến mất không thấy gì nữa, mình đã lấy được tự do.
Nhưng người phục chế vẫn bị buộc chặt trên cành cây, cúi thấp đầu như đã ngất đi “Ngươi cần chờ hai ngày, năng lực của ngươi tăng lên quá lớn, trong chốc lát hắn khó có thể chịu đựng thực lực nhảy vọt với biên độ lớn như thế, cần chút thời gian chậm rãi tiêu hóa.”
Một lần công kích toàn bộ không biết sẽ khiến bao nhiêu chức nghiệp giả cấp thấp mất mạng, phần lớn bọn họ chỉ lấy được một cái Huy chương trọng sinh từ Sinh mệnh chi tháp, một lần tử vong tổn thất to lớn, cũng không thể chấp nhận việc liên tục tử vong.
“Chẳng lẽ không có cách nào hoàn toàn loại bỏ ảnh hưởng tiêu cực do Thiên Khiển mang đến cho Hoa Hạ?” Giang Khải cau mày, hắn đột nhiên nhớ đến có người từng nói với hắn.
Con đường Thiên Khiển nghịch thiên mà đi, ắt gặp Thiên Khiển! Chẳng những hắn, còn gây họa cho tộc nhân.
“Xem ra việc mở rộng diện tích lãnh thổ, trước khi toàn dân đạt được càng nhiều Huy chương trọng sinh hơn, sẽ không nhanh được!” Giang Khải nói.
“Được rồi, đến bên Liễu thần trước, tăng cường cho người phục chế, thuận tiện hỏi thăm Liễu thần, biết đâu hắn sẽ tiết lộ chút tin tức gì đó!” Nói xong, Giang Khải rời khỏi doanh địa, đến thẳng chỗ Liễu thần.
Đi đến trước mặt Liễu thần, Giang Khải lấy ra viên đá nguyên thần kia.
“Ngươi cũng không nói rõ ràng đá nguyên thần ở trên người một con Boss cấp Địa hoàng, ta suýt chết ở đó!” Giang Khải lạnh lùng nhìn Liễu thần.
Đối mặt với câu hỏi của Giang Khải, Liễu thần ung dung nói, “Nếu nhiệm vụ không có khó khăn, ta sẽ không tìm ngươi.” Giang Khải nói, “Ngươi không nói cho ta tình báo chính xác thì phải trả giá, ta muốn hỏi ngươi thêm một vấn đề.” “Nói chút đi.” “Các cách nào khiến trạng thái Thiên Khiển của Hoa Hạ biến mất không?” Giang Khải hỏi.
“Ngươi nói là giai đoạn thứ năm của Thủ vệ chi chủ?” Liễu thần suy nghĩ, từ tốn nói, “Không có khả năng. Ngươi đã lựa chọn con đường này, dù ngươi đột phá Siêu phàm bát giai, Thiên Khiển cũng sẽ mãi bám theo ngươi và tộc nhân của ngươi.” Giang Khải nghe xong, sắc mặt nghiêm nghị.
Hắn tình nguyện Liễu thần không biết, chứ không phải đáp án hiện tại.
“Vĩnh viễn bám theo ta và tộc nhân của ta…” Trong Thần mộ số ba, trong quyền da cừu kia có nhắc đến.
[Thiên Khiển giả, Thiên hằng khiển chi, con đường phía trước long đong, gây họa tới tộc nhân, người đời không hiểu, vạn người chỉ trỏ! 】 Đây chính là cách giải thích của ba vị Vô danh thần minh với con đường Thiên Khiển này!
Đột nhiên, Giang Khải ngẩng đầu nhìn về phía Liễu thần, nghiêm nghị hỏi, “Vậy là ai thực hiện Thiên Khiển?” Liễu thần luôn không gì không biết, không gì không làm được lại im lặng một lúc lâu, một lúc lâu sau nó mới mở miệng, “Ta biết một ngày nào đó ngươi chắc chắn hỏi ra vấn đề này, nhưng không ngờ một ngày này lại đến nhanh như vậy.” “Nhắc nhở ngươi một chút, bây giờ không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, vì ngươi biết được thì ngươi cũng bất lực!” Giang Khải không phục nói, “Chẳng lẽ ta chỉ có thể nhìn Hoa Hạ tiếp nhận Thiên Khiển vì ta?” “Đó là vấn đề của ngươi, không phải của ta.” Giang Khải nhíu mày, trong lòng như có điều suy nghĩ.
“Được, đưa thứ ta muốn cho ta, về phần tăng cường người phục chế, ta còn cần phục chế lại năng lực của ngươi lần nữa.” “Nhưng ta phải tuyên bố trước, ngươi có một vài năng lực mà ta không cách nào phục chế, ví dụ như ngươi đã dung hợp huyết mạch Thú Thần.” Giang Khải trợn to mắt, Liễu thần biết cả chuyện này!
Vốn Giang Khải hơi lo lắng, Liễu thần có thể phục chế năng lực của mình cũng nói rõ nó đã nắm giữ bí mật của mình, nhưng sau đó Giang Khải phát hiện Liễu thần cũng không phải thật sự cái gì cũng có thể phục chế.
Ví dụ như Chủ thần bài, nó chỉ có thể phục chế thuộc tính và một ít hiệu ứng đặc biệt của Chủ thần bài, nhưng cũng không thể phỏng chế ra Vòng quay vận mệnh.
Đối với việc của năng lực phục chế, Giang Khải đã sớm chuẩn bị, hắn không chậm trễ đưa đá nguyên thần lên, bắt đầu chờ đợi Liễu thần phục chế.
Cũng như lần trước bị Liễu thần bắt được, rất nhiều sợi dây leo nhanh chóng quấn lấy Giang Khải, đâm vào da của hắn.
Đồng thời, người phục chế cũng xuất hiện ở bên cạnh hắn, cùng bị trói trên cành cây với hắn.
Ngàn vạn cành liễu như từng ống truyền dịch, rút ra huyết dịch từ trong thân thể Giang Khải, lại rót vào trong thân thể người phục chế.
Trong cả quá trình, Giang Khải cũng không có cảm giác quá lớn nhưng người phục chế vẫn đang chịu đựng nỗi đau to lớn.
Hắn ta phát ra tiếng kêu rên ba lần, dựa theo lời giải thích của Liễu thần là trong quá trình tứ giai tăng tới Siêu phàm ngũ giai, Siêu phàm ngũ giai tăng tới Siêu phàm lục giai, Siêu phàm lục giai tăng tới Siêu phàm thất giai, người phục chế phát ra tiếng rống giận dữ đau đớn.
Cũng không biết qua bao lâu, Giang Khải phát hiện cành liễu trên người mình biến mất không thấy gì nữa, mình đã lấy được tự do.
Nhưng người phục chế vẫn bị buộc chặt trên cành cây, cúi thấp đầu như đã ngất đi “Ngươi cần chờ hai ngày, năng lực của ngươi tăng lên quá lớn, trong chốc lát hắn khó có thể chịu đựng thực lực nhảy vọt với biên độ lớn như thế, cần chút thời gian chậm rãi tiêu hóa.”