Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1129

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1129 :Bí mật của Trang Nghiêm (2)
Trang Nghiêm dừng lại một lúc lâu, lúc này mới tiếp tục nói, “Từ đó về sau ta vẫn dốc lòng nghiên cứu vũ khí, nhưng trong lòng ta càng hy vọng có thể tự tay trả thù cho nhi tử, nhưng… Ta thật sự không có thiên phú tu luyện, ngươi biết thiên phú Siêu phàm của ta là gì không?” “Thống kê chiến đấu! Trong chiến đấu, ta có thể chính xác đánh giá ra các mục số liệu của đối phương…” Nói xong, Trang Nghiêm bất đắc dĩ nhìn về phía Giang Khải, “Năng lực này có tác dụng gì? Ta không thể dùng một chiếc đồng hồ cao cấp hơn sao!” Giang Khải đen mặt, thiên phú Siêu phàm của Trang Nghiêm đúng là rất phù hợp với hắn ta, vẫn là làm nghiên cứu.
Trang Nghiêm thở dài một hơi, tiếp tục nói, “Ta nghiên cứu ra vũ khí đúng là giết được không ít Thú Thần, nhưng ta chưa từng tự tay giết chết một Thú Thần, ta, chưa từng tự tay trả thù cho con ta!” “Có lẽ đây là tiếc nuối cả đời ta.” Giang Khải chưa từng nghe Trang Nghiêm nói về trải nghiệm của mình, hắn im lặng một lúc lâu, đột nhiên nhảy dựng lên từ đống cỏ khô, lập tức rời đi.
“Ai, Giang Khải, ngươi đi đâu!” Giang Khải quay đầu, mỉm cười với Trang Nghiêm, “Người tuần đêm đúng không, lão Trang, ta để ngươi cảm nhận một lần cái gọi là đến bao nhiêu giết bấy nhiêu!” Trang Nghiêm trợn to mắt nhưng chẳng mấy chốc đã phản ứng lại, vội vàng kích động đi theo.
Giang Khải không đi đến nơi truyền đến tiếng chiến đấu trước đó, trực tiếp đi về phía tây nam, chẳng mấy chốc đã vượt qua phạm vi hoạt động của tiểu tổ Chu Tước.
Ngay lúc Giang Khải sắp rời khỏi phạm vi khống chế của bọn họ, có người đột nhiên gọi hắn lại.
“Này, ngươi dẫn theo Trang giáo sư đi đâu? Chúng ta chỉ đảm bảo khu vực an toàn sau lưng, ngươi sắp rời khỏi khu vực an toàn rồi.” Giang Khải mỉm cười với người kia, khách sáo nói, “Cảm ơn đã nhắc nhở, yên tâm đi, ta có thể bảo vệ sự an toàn của Trang giáo sư.” “Nói nhẹ nhàng linh hoạt, ngươi biết một nhánh đại quân thế này sẽ đưa đến bao nhiêu dã thú không?” Người kia không buông tha nói, “Nếu xảy ra chuyện gì, ngươi gánh được trách nhiệm sao!” Lúc này, Trang Nghiêm đột nhiên mở miệng, “Ta tin tưởng Giang Khải, các ngươi không cần lo lắng.” Ngay cả người trong cuộc cũng mở miệng, đội viên Chu Tước hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ không muốn hỏi tiếp.
Chờ sau khi Giang Khải và Trang Nghiêm rời đi, Chu Thủ Lệ khinh thường nói, “Người này thật Một tên đội viên khác nói, “Tưởng mình thật sự có thể đại diện Hoa Hạ sao? Hắn muốn vào Chu Tước chúng ta, chúng ta còn không muốn đâu.” Một tên phụ nhân khoảng 40 tuổi nói, “Nếu nói thực lực, hắn chưa chắc đã mạnh băng Tiểu Chu và Đường Đường, nếu nói công lao cũng là may mắn phát hiện mấy di tích của thần mà thôi, nếu nói ý thức trách nhiệm thì ngươi thấy hắn giống một người có lòng trách nhiệm sao? Loại người này, Chu Tước chúng ta không cần!” Đường Thái Ngưng dựa vào gốc cây bên cạnh, lấy ra cốc nước uống mấy ngụm nước, ánh mắt nhanh chóng nhìn thoáng qua phương hướng mà Giang Khải vừa đi, khẽ hừ một tiếng, sau đó thu lại cốc nước, nói, “Ta đến gần đó giúp đỡ chút, lại giết thêm mấy Người tuần đêm.” …
“Giết!” Trang Nghiêm giận quát một tiếng, một kiếm đâm xuyên qua lồng ngực một cự thú.
Hắn ta rút thanh trường kiếm ra, lau mồ hôi trán, há to miệng thở phì phò, “Con thứ 19, quá sung sướng!” “Bối Bối, ba ba tự tay giết 19 con Người tuần đêm!” Trang Nghiêm ngửa mặt lên trời gào thét.
Đúng vào lúc này, một con cự thú hấp hối lại rơi xuống trước mặt Trang Nghiêm.
“Lão Trang, đừng hô nữa, làm việc!” Giang Khải hô lên một tiếng.
Trang Nghiêm lau mồ hôi trên trán, lại là một kiếm chấm dứt tính mạng Người tuần đêm này.
“Ha ha ha, con thứ 20!” Giang Khải đứng trên nhánh cây nhìn Trang Nghiêm điên cuồng giết hại, mỉm cười lắc đầu.
Hắn như đang lẩm bẩm, “Lão Trang, chờ ta xử lý xong vấn đề nợ nần, sau khi mang thuộc tính ra hiện thực sẽ dẫn ngươi đến chiến trường Thú Thần, để ngươi thật sự trả thù cho con ngươi!” Một đêm này, Trang Nghiêm đánh chết tất cả năm mươi mấy con dã thú, trong đó có 46 con Người tuần đêm.
Số lượng Người tuần đêm như thế cũng nhờ vào sức hấp dẫn của ba mươi Sự hiểu biết của Giang Khải với Trang Nghiêm cũng tiến thêm một bước sâu sắc hơn, mấy ngày sau mỗi khi đến tối Giang Khải lại dẫn Trang Nghiêm đi săn giết Người tuần đêm ở xung quanh.
Đến mức vào buổi đêm, số lượng Người tuần đêm gặp phải đại quân giảm xuống rõ rệt, hệ số an toàn ban đêm thẳng tắp tăng lên!
Trong quá trình săn giết dã thú, hai người Giang Khải và Trang Nghiêm đã bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
Trang Nghiêm cảm thấy hứng thú với việc Giang Khải làm loạn khu 4 Đảo quốc, Giang Khải thì kể sống động như thật cho hắn ta nghe, Trang Nghiêm nghe xong nhiệt huyết sôi trào.
Giang Khải thì khá quan tâm tình huống của Giang Anh.
Cuối cùng Trang Nghiêm đã nói việc một tháng sau Giang Anh sẽ tham gia thí luyện người mới cho Giang Khải biết.