Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1010

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1010 :Hoàn thành trú điểm
Lộ Tuấn nhìn Giang Khải một chút, cũng không nói thêm gì nữa mà rời đi trước.
“Ba vị tiền bối…” Giang Khải đang muốn mời ba người vào phòng tiếp khác, ba người kia đã tự đi vào trước.
Chờ sau khi Giang Khải theo vào, nam tử ria mép lạnh lùng nói, “Ta nói ngắn gọn, Giang Khải, có phải Thường Tư Diêu đã đi cùng ngươi không?” Giang Khải quyết đoán lắc đầu, “Không có.” “Không có? Ngày đó có người tận mắt thấy Tư Diêu và ngươi cùng rời khỏi Côn Luân công hội.” “Ây… Khụ khụ, đúng là cùng rời đi nhưng sau đó chúng ta đã tách ra, mấy ngày nay ta đều đi một mình, không tin ngươi có thể hỏi những người khác.” Rất hiển nhiên đối phương đã sớm điều tra, hai ngày nay Giang Khải đều ở trong công hội, cũng luôn đi một mình.
Nam tử ria mép hừ lạnh một tiếng, “Dân cờ bạc… Đúng là thích lừa ngươi, Giang Khải, ngươi đừng đắc ý, ta thừa nhận hiện tại chúng ta chưa tìm được chứng cứ nhưng ta cũng xác định ngươi chắc chắn biết vị trí của Thường Tư Diêu.” “Ta cũng không lừa ngươi, ta là đệ đệ ruột của phụ thân Thường Tư Diêu, cũng là chú ruột của Thường Tư Diêu, Thường Thư Hương, ta có thể nói rõ ràng cho ngươi biết, nếu ngươi có suy nghĩ xấu với Thường Tư Diêu thì sớm từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Dù bây giờ ngươi được cho là cường giả đỉnh cấp Hoa Hạ, vậy cũng chỉ là ngươi vận khí tốt, đừng quên thân phận của ngươi, ngươi chỉ là một chức nghiệp Dân cờ bạc, loại chức nghiệp phế vật này càng về sau càng không có chút sức lực nào, cuối cùng ngươi vẫn đi không xa! Thường Tư Diêu không phải người mà ngươi có thể trèo cao!” “Ngươi biết vị trí của Thường Tư Diêu, coi như vì nàng, cũng vì ngươi không chọc phải rắc rối, lập tức nói cho chúng ta biết!” Hồ Ngôn đứng sau lưng Giang Khải giận nói, “Này, ngươi nói cái gì!” Giang Khải ngăn cản Hồ Ngôn, nói với người kia, “Tiền bối, ngươi coi thường ta không sao, ta không quan tâm người khác nhìn ta như thế nào nhưng ta thật sự không đi chung với Thường Tư Diêu.” Thường Thư Hương hơi híp mắt lại, sau đó hừ lạnh một tiếng, vung tay áo quay người đi, “Có can đảm! Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Chúng ta đi!” Sau khi Thường Thư Hương rời khỏi Chủ Thần công hội, đồng bạn sau lưng nói, “Tên kia thật sự không biết vị trí của Tư Diêu?” Thường Thư Hương hừ lạnh, “Tin hắn được sao? Miệng lưỡi trơn tru, rất gian xảo! Gọi người đi theo hắn!” “Được, đã biết.” Hồ Ngôn nhìn đám người Thường Thư Hương rời khỏi Chủ Thần, lòng đầy căm phẫn nói với Giang Khải, “Thái độ gì đây, đến Chủ Thần chúng ta còn dùng dáng vẻ muốn ăn thịt người!” “Khải đội, vừa rồi ngươi nên cứng rắn với hắn một chút, loại người này quá khách sáo với hắn, hắn sẽ được đà lấn tới!” Giang Khải chậm rãi quay đầu, cau mày nhìn Hồ Ngôn, “Hít… lão Hồ, có phải ngươi còn nợ ta tám trăm vạn tinh tệ, hơn hai ngàn điểm tích lũy công hội không? Điểm tích lũy không gấp, ngươi xem có thể trả lại chút tinh tệ cho ta trước không, dựa theo hai phần lãi để tính toán, ba năm là…” “A! Đầu của ta đau quá! Chắc là đoàn khí đen kia lại muốn ta bán linh hồn! Nghiệt súc, ngươi đừng mơ thành công!” Hồ Ngôn lập tức tỏ ra cực kỳ đau khổ, “Khải đội, ngươi, ngươi đừng quan tâm ta, ta có thể tự đối phó! Ta, ta phải đi tìm chỗ không người…” “Phong thần chú!” Giang Khải nhìn Hồ Ngôn nhanh chóng biến mất trước mặt mình, không khỏi than thở, “Phong thần chú? Không phải trước đó là Phong ngữ chú sao? Lại đổi kỹ năng? Đúng là tốc độ không chỉ nhanh hơn gấp đôi trước kia… Không đúng, tiền của ta! Lão Hồ! Lão Hồ! Ta cần dùng tiền gấp!” Lão Hồ đã biến thành một điểm đen ở chân trời…
Lúc này, Nguyễn Ngữ cầm theo bình rượu của hắn ta đi ngang qua, sau khi thấy Giang Khải liền đi tới.
“Khải đội, nhìn cái gì đấy?” Nguyễn Ngữ cũng theo Giang Khải nhìn về phía bầu trời.
“Lão Hồ…” Giang Khải chán nản nói, “Hắn có tiền mua kỹ năng mới…” “Kỹ năng mới? Phong thần chú? Không phải hắn nói, không phải bất đắc dĩ thì không dùng ở trước mặt ngươi sao?” “Hả?” Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Nguyễn Ngữ.
Nguyễn Ngữ lập tức phát hiện mình nói lỡ lời, vội vàng ngắt lời, “A, không, không có gì… Khải đội, ta còn có việc, đi trước.” “Chờ chút!” Giang Khải kéo Nguyễn Ngữ lại.
“Gần đây rượu của ngươi tiêu thụ thế nào?” “Ách, chỉ chuyên cung cấp cho quân đội, nhưng bây giờ nguyên liệu tăng lên quá nhiều, không dễ kiếm như trước kia. Hiện tại chỉ có thể sản xuất nhiều chút treo ở phòng giao dịch, cũng không lo không bán được.” Giang Khải gật đầu, “Rượu của Tửu thần Hoa Hạ sao có thể không bán được, ngươi xem ngươi lại có nguồn tiêu thụ cố định, còn có thu nhập thêm, mấy năm này cũng tích lũy được không ít đi.” “Vừa hay ta đánh được tài liệu chuyển chức Tửu quỷ Siêu phàm lục giai, ta tính ngươi rẻ chút, 30 triệu tinh tệ, tạm thời đưa cho ngươi.” Nguyễn Ngữ trợn to mắt, “Tài liệu Tửu quỷ Siêu phàm lục giai? Khải đội, ở đâu?” Giang Khải đưa tài liệu cho Nguyễn Ngữ, sau khi Nguyễn Ngữ thấy tài liệu vô cùng kích động.
“Lão Hồ nói Đông Ly tìm được mấy món tài liệu Siêu phàm lục giai giúp hắn ta, còn thiếu một phần nữa là gom góp đủ, không ngờ Khải đội trực tiếp lấy được một bộ!”