Địa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi - Chương 115
topicĐịa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi - Chương 115 :Mối nhân duyên tốt
Lời của Nạp Lan phu nhân còn chưa dứt thì chu Trọng Bá, bị Hoà hy khống chế, bỗng nhảy dựng lên la hét om sòm:
“Không phải nàng ta! Cha, không phải con đàn bà xấu xí này! Nạp Lan phủ coi con là kẻ ngu để đùa giỡn sao? Một kẻ vừa xấu vừa vô dụng như vậy, thiếu muối thiếu sắc thế kia, làm sao bản thiếu gia ta có thể nhìn trúng chứ? Hơn nữa, Nạp Lan Phi Tuyết nổi danh là nữ nhân chanh chua khó thuần, mà người này lại nhút nhát yếu đuối như thế, sao có thể là Nạp Lan Phi Tuyết được?!”
Sắc mặt Chu Nghĩa Quần lập tức sa sầm, lạnh lùng quay sang Nạp Lan phu nhân:
“Nạp Lan phu nhân, ý bà là thế nào? Tìm một tỳ nữ không rõ lai lịch rồi bảo nàng đóng giả con gái quý phủ, chẳng lẽ Chu gia ta là trò cười cho Nạp Lan gia các người sao? Đã như vậy, đừng trách ta trở mặt. Lục hoàng tử, khi trở về ta nhất định phải gặp Quý phi nương nương để bẩm tấu chuyện Nạp Lan phủ ỷ thế h**p người, xem thử sau này con gái của Nạp Lan gia còn ai dám lấy nữa hay không!”
Lục hoàng tử khẽ cười, gật đầu, ánh mắt chứa đầy ý vị như đang xem kịch hay.
Nạp Lan phu nhân luống cuống, vội vàng nói:
“Vị này chính là Hoà hy, Tam tiểu thư của Nạp Lan phủ chúng ta, tuyệt đối không phải tỳ nữ không tên. Nếu Chu lão gia không tin, có thể đến phủ nha trong thành tra sổ hộ tịch, sẽ thấy Nạp Lan phủ quả thật có một Tam tiểu thư tên Nạp Lan Hoà hy.”
Dừng lại một chút, Nạp Lan phu nhân chậm rãi thở dài, gương mặt hiện vẻ hối hận xen lẫn đau thương:
“Đây cũng là lỗi của ta, không nghiêm khắc dạy dỗ con gái. Vài ngày trước, chúng ta mới biết được vì Phi Tuyết vắng mặt ở phủ, trong lòng Hoà hy uất ức, nên nó đã giả làm Phi Tuyết, lén lút đến Tụ Tiên lâu tự bán mình, mong tìm được một tấm chồng tốt. Chuyện này ta và Phi Tuyết đều hoàn toàn không hay biết, cho đến khi tỳ nữ bên cạnh Hoà hy thú nhận, chúng ta mới rõ... rằng nó và Chu công tử đã có quan hệ thân mật. Tuy sự việc khó mà chấp nhận, nhưng cũng xem như là duyên phận giữa Chu gia và Nạp Lan gia, nếu có thể nhờ đó mà thành toàn mối nhân duyên, chẳng phải là song phương đều được lợi hay sao?”
Nghe đến đây, Hoà hy quả thật muốn vỗ tay khen ngợi Nạp Lan phu nhân, vì nàng đã đoán được đại khái toàn bộ sự thật ẩn sau chuyện này.
Hơn nữa, những lời này cũng chính là đang ngấm ngầm gợi ý cho Chu Nghĩa Quần rằng, nếu Chu gia muốn kết thông gia với Nạp Lan phủ, thì chỉ có thể cưới Hoà Hy. Dẫu sao, xét về thế lực của Nạp Lan gia và y thuật của Nạp Lan Tranh Trạch, lợi ích giữa hai nhà cũng không nhỏ — chẳng ai thiệt thòi cả. Vậy thì, Chu Nghĩa Quần còn băn khoăn gì về việc con trai mình cưới vị tiểu thư nào của Nạp Lan phủ nữa chứ?
Sắc mặt Chu Nghĩa Quần hiện lên vẻ trầm ngâm — xem ra hắn bắt đầu cân nhắc thật rồi.
Nhưng Hoà hy sẽ để Nạp Lan phu nhân được toại nguyện ư? Tất nhiên là không!
Đột nhiên, lại nghe Chu Trọng Bá gào lên:
“Nạp Lan Hoà Hy? Chẳng phải đó là phế vật nổi tiếng của Nạp Lan phủ sao? Không có linh căn, lại còn xấu xí đến thế! Nếu con cưới nàng ta, sau này sinh ra con trai cũng chỉ là phế vật vô dụng thôi à?!
Cha, con không muốn cưới nàng! Cha nhìn xem dáng vẻ yếu đuối, nhát gan của nàng ta, làm sao có thể đánh con thành heo được chứ? Dù gì con cũng là tu sĩ luyện khí tầng chín, sao có thể bị một nữ nhân không có chút linh lực nào đánh cho thê thảm? Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, con còn mặt mũi nào mà sống nữa chứ?! Cha, Nạp Lan phủ rõ ràng muốn đem hàng giả đổi hàng thật, trêu ngươi chúng ta, cha tuyệt đối không thể đồng ý với họ được!”
Sắc mặt Chu Nghĩa Quần lập tức tối sầm lại.
Tuy lời con trai nghe thật chói tai, nhưng lại không phải là vô lý.
Chỉ cần liếc nhìn dáng vẻ cúi đầu im lặng của thiếu nữ kia, ánh mắt trống rỗng đờ đẫn, là hắn đã hiểu — đứa bé này hoàn toàn không được coi trọng trong Nạp Lan phủ. Dù có cưới về, Chu gia cũng chẳng thể nhờ vả được bao nhiêu. Nói cho cùng, chẳng qua chỉ là một đứa con gái bị chính Nạp Lan phủ vứt bỏ mà thôi.
---