Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1644
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1644 :Phục sinh A Lan
Lưu Viễn Hương hừ lạnh một tiếng,"Ngươi đã quên Giang Lan còn ở bên cạnh ta?"
"Nhưng hôm nay ta sẽ không đánh với ngươi, Giang Lan cũng không, không có gì quan trọng hơn A Lan."
"Giang Lan, chúng ta đi!"
Nói xong, Lưu Viễn Hương ôm xác Phệ Tâm, gọi theo Giang Lan quay người rời đi.
Sao Giang Khải có thể để bọn họ rời đi dễ dàng như thế, lập tức vung ra Truy mệnh.
Nhưng đúng lúc này trước mặt Lưu Viễn Hương xuất hiện một cánh cửa ánh sáng, Lưu Viễn Hương cũng không quay đầu lại đi thẳng vào cánh cửa ánh sáng.
Truy mệnh đuổi sát theo nhưng lúc nó sắp chạm vào cánh cửa ánh sáng lại bị một luồng lực lượng cực đại ngăn cản, sau khi hấp thu toàn bộ lực lượng, Truy mệnh vô lực rơi xuống đất.
Lưu Viễn Hương đã chạy, Giang Khải đi đến trước Truy mệnh, cúi người nhặt Truy mệnh, đứng dậy nhìn vị trí mà Lưu Viễn Hương biến mất.
Thị thần chi thư cường đại, ngay cả Giang Khải cũng có thể cảm giác được áp lực!
Bây giờ, Thị thần chi thư mới dung hợp bốn trang, dù là như thế, ngoại trừ chưa thử nghiệm bằng Vạn pháp quy nhất, Giang Khải lại không cách nào đánh giết Thần thị giả Lưu Viễn Hương này.
Thần thị giả có được Thị thần chi thư đã là như thế, vậy người sáng tạo ra Thị thần chi thư sẽ là nhân vật khủng bố đến cỡ nào!
"Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên..." Giang Khải đột nhiên nhớ đến lời nói của lão Vệ, bất đắc dĩ lắc đầu.
"Lão Vệ, thật sự là lời lẽ chí lý."
"Giang Khải!" Đám người Sokhava thấy đám người Lưu Viễn Hương đã rời đi, cuối cùng cũng lao đến.
Sokhava nhảy dựng lên, ôm bả vai Giang Khải từ phía sau,"Thật không thể tin nổi, ngươi diệt toàn bộ thú quân, hai cường giả cấp thiên thần một chết một trốn, tiểu tử ngươi điên rồi đi!"
Theron Deca cũng kích động nói,"Ta đã không ôm hy vọng, ai biết ngươi vừa xuất hiện lại phá hỏng kế hoạch của Lưu Viễn Hương, chẳng trách hắn hận ngươi như thế."
Erisa kích động nói,"Giang Khải, cảm ơn ngươi đã giữ vững quê hương giúp chúng ta!"
Giang Khải mỉm cười,"Nơi này cũng là nơi ta từng sinh sống, có gì phải cảm ơn."
"Đúng rồi, Sokhava, ta muốn mang xác Khoa Phụ về Hoa Hạ chôn cất."
"Chôn cất? Thần minh như vậy còn cần chôn cất?"
Giang Khải nhìn người khổng lồ cô độc ngã trong hố sâu một cái, hít vào một hơi,"Ở thời đại kia, vào lúc sinh tử tồn vong, thời kỳ điên cuồng đó, đâu có gì là đúng sai."
"Huống chi, hắn cũng không làm gì sai."
"Có lẽ đến sau cùng, chúng ta đều phải cảm ơn hắn."...
Sau khi trở lại Hoa Hạ, Giang Khải chôn cất Khoa Phụ ở Trường bạch sơn, nơi đó không có thành thị tập trung, Giang Khải có thể tự do hoạt động.
Sau khi trận chiến ở Bovina kết thúc, cùng ngày trên mạng đã sôi trào.
"Giang Khải trở về, vừa quay về đã giết Agona và Khoa Phụ, quá mạnh!"
"Nghe nói Agona và Khoa Phụ đã ẩn thể ngàn vạn năm, tăng đến cấp bậc thiên thần, Giang Khải có thể giết thiên thần, có phải hắn cũng đột phá đến thiên thần hay không?"
"Thiên thần... Quá mạnh! Bây giờ còn có người từ chối Giang Khải quay về sao? Nếu còn có, ta cảm thấy chắc chắn có mục đích khó dò!"
Cùng lúc đó, thành thị số 05 Hoa Hạ.
Lưu Viễn Hương đang lần lượt sử dụng Thị thần chi thư muốn phục sinh A Lan.
Nhưng đẳng cấp của A Lan quá thấp, nàng cũng không phải Thần thị giả, Thị thần chi thư vẫn không thể phục sinh nàng.
"Không, không có khả năng! Chủ nhân, ta cầu xin ngươi, xin đừng để A Lan rời khỏi ta!"
"Nhiều năm qua, nếu không phải nàng luôn làm bạn với ta, người hầu của ngài căn bản không đi tiếp được!" Lưu Viễn Hương đau khổ ngã quỵ dưới đất, vô lực nức nở.
Giang Lan đứng bên cạnh hắn ta, vẫn luôn cúi đầu không nói một lời.
Nhưng Thị thần chi thư cũng không phải chủ nhân của Lưu Viễn Hương, không thể đáp lại lời cầu xin của Lưu Viễn Hương.
Đúng vào lúc này, cửa phòng bị người ta đẩy ra.
Lưu Viễn Hương vội vàng lau nước mắt trên khóe mắt, lạnh nhạt nhìn người tới,"Ngươi tới làm gì!"
Người đến là tổng phụ trách Cuồng nhiệt giả Hoa Hạ, Đại quản gia.
"Lưu Bắc Hà, ngươi đã thủ hai ngày, nếu không cách nào phục sinh thì xác của nàng cũng thối rữa."
"Im miệng!" Lưu Viễn Hương nổi giận nói,"Ta sẽ không để A Lan thối rữa, ta sẽ cứu nàng!"
Đại quản gia thở dài một hơi, nói,"Ta tới là muốn nhắc nhở ngươi, Agona đã là ngọn nguồn của Quỷ dị giả, hắn lại nghe lệnh ngươi, có lẽ tìm đến hắn có thể khiến A Lan tăng đến cấp nhân thần, đến lúc đó Thị thần chi thư có thể làm nàng sống lại."
Nói xong, Đại quản gia biết điều rời khỏi phòng.
Trong phòng chỉ còn lại Giang Lan và Lưu Viễn Hương.
Lưu Viễn Hương đau khổ nhìn xác A Lan, trong lòng vô cùng xoắn xuýt.
Có lẽ đề nghị của Đại quản gia là cách duy nhất có thể cứu A Lan!
Chỉ là, Agona đã đồng ý giúp mình giải quyết nhân tộc nhưng không bao gồm cái khác.
A Lan muốn đột phá nhân thần vẫn cần ký kết khế ước linh hồn với Agona, lấy trạng thái hiện tại của Agona chắc chắn hắn ta sẽ đưa ra càng nhiều yêu cầu hơn.
Nhưng bây giờ hắn ta còn lựa chọn sao?
"Nhưng hôm nay ta sẽ không đánh với ngươi, Giang Lan cũng không, không có gì quan trọng hơn A Lan."
"Giang Lan, chúng ta đi!"
Nói xong, Lưu Viễn Hương ôm xác Phệ Tâm, gọi theo Giang Lan quay người rời đi.
Sao Giang Khải có thể để bọn họ rời đi dễ dàng như thế, lập tức vung ra Truy mệnh.
Nhưng đúng lúc này trước mặt Lưu Viễn Hương xuất hiện một cánh cửa ánh sáng, Lưu Viễn Hương cũng không quay đầu lại đi thẳng vào cánh cửa ánh sáng.
Truy mệnh đuổi sát theo nhưng lúc nó sắp chạm vào cánh cửa ánh sáng lại bị một luồng lực lượng cực đại ngăn cản, sau khi hấp thu toàn bộ lực lượng, Truy mệnh vô lực rơi xuống đất.
Lưu Viễn Hương đã chạy, Giang Khải đi đến trước Truy mệnh, cúi người nhặt Truy mệnh, đứng dậy nhìn vị trí mà Lưu Viễn Hương biến mất.
Thị thần chi thư cường đại, ngay cả Giang Khải cũng có thể cảm giác được áp lực!
Bây giờ, Thị thần chi thư mới dung hợp bốn trang, dù là như thế, ngoại trừ chưa thử nghiệm bằng Vạn pháp quy nhất, Giang Khải lại không cách nào đánh giết Thần thị giả Lưu Viễn Hương này.
Thần thị giả có được Thị thần chi thư đã là như thế, vậy người sáng tạo ra Thị thần chi thư sẽ là nhân vật khủng bố đến cỡ nào!
"Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên..." Giang Khải đột nhiên nhớ đến lời nói của lão Vệ, bất đắc dĩ lắc đầu.
"Lão Vệ, thật sự là lời lẽ chí lý."
"Giang Khải!" Đám người Sokhava thấy đám người Lưu Viễn Hương đã rời đi, cuối cùng cũng lao đến.
Sokhava nhảy dựng lên, ôm bả vai Giang Khải từ phía sau,"Thật không thể tin nổi, ngươi diệt toàn bộ thú quân, hai cường giả cấp thiên thần một chết một trốn, tiểu tử ngươi điên rồi đi!"
Theron Deca cũng kích động nói,"Ta đã không ôm hy vọng, ai biết ngươi vừa xuất hiện lại phá hỏng kế hoạch của Lưu Viễn Hương, chẳng trách hắn hận ngươi như thế."
Erisa kích động nói,"Giang Khải, cảm ơn ngươi đã giữ vững quê hương giúp chúng ta!"
Giang Khải mỉm cười,"Nơi này cũng là nơi ta từng sinh sống, có gì phải cảm ơn."
"Đúng rồi, Sokhava, ta muốn mang xác Khoa Phụ về Hoa Hạ chôn cất."
"Chôn cất? Thần minh như vậy còn cần chôn cất?"
Giang Khải nhìn người khổng lồ cô độc ngã trong hố sâu một cái, hít vào một hơi,"Ở thời đại kia, vào lúc sinh tử tồn vong, thời kỳ điên cuồng đó, đâu có gì là đúng sai."
"Huống chi, hắn cũng không làm gì sai."
"Có lẽ đến sau cùng, chúng ta đều phải cảm ơn hắn."...
Sau khi trở lại Hoa Hạ, Giang Khải chôn cất Khoa Phụ ở Trường bạch sơn, nơi đó không có thành thị tập trung, Giang Khải có thể tự do hoạt động.
Sau khi trận chiến ở Bovina kết thúc, cùng ngày trên mạng đã sôi trào.
"Giang Khải trở về, vừa quay về đã giết Agona và Khoa Phụ, quá mạnh!"
"Nghe nói Agona và Khoa Phụ đã ẩn thể ngàn vạn năm, tăng đến cấp bậc thiên thần, Giang Khải có thể giết thiên thần, có phải hắn cũng đột phá đến thiên thần hay không?"
"Thiên thần... Quá mạnh! Bây giờ còn có người từ chối Giang Khải quay về sao? Nếu còn có, ta cảm thấy chắc chắn có mục đích khó dò!"
Cùng lúc đó, thành thị số 05 Hoa Hạ.
Lưu Viễn Hương đang lần lượt sử dụng Thị thần chi thư muốn phục sinh A Lan.
Nhưng đẳng cấp của A Lan quá thấp, nàng cũng không phải Thần thị giả, Thị thần chi thư vẫn không thể phục sinh nàng.
"Không, không có khả năng! Chủ nhân, ta cầu xin ngươi, xin đừng để A Lan rời khỏi ta!"
"Nhiều năm qua, nếu không phải nàng luôn làm bạn với ta, người hầu của ngài căn bản không đi tiếp được!" Lưu Viễn Hương đau khổ ngã quỵ dưới đất, vô lực nức nở.
Giang Lan đứng bên cạnh hắn ta, vẫn luôn cúi đầu không nói một lời.
Nhưng Thị thần chi thư cũng không phải chủ nhân của Lưu Viễn Hương, không thể đáp lại lời cầu xin của Lưu Viễn Hương.
Đúng vào lúc này, cửa phòng bị người ta đẩy ra.
Lưu Viễn Hương vội vàng lau nước mắt trên khóe mắt, lạnh nhạt nhìn người tới,"Ngươi tới làm gì!"
Người đến là tổng phụ trách Cuồng nhiệt giả Hoa Hạ, Đại quản gia.
"Lưu Bắc Hà, ngươi đã thủ hai ngày, nếu không cách nào phục sinh thì xác của nàng cũng thối rữa."
"Im miệng!" Lưu Viễn Hương nổi giận nói,"Ta sẽ không để A Lan thối rữa, ta sẽ cứu nàng!"
Đại quản gia thở dài một hơi, nói,"Ta tới là muốn nhắc nhở ngươi, Agona đã là ngọn nguồn của Quỷ dị giả, hắn lại nghe lệnh ngươi, có lẽ tìm đến hắn có thể khiến A Lan tăng đến cấp nhân thần, đến lúc đó Thị thần chi thư có thể làm nàng sống lại."
Nói xong, Đại quản gia biết điều rời khỏi phòng.
Trong phòng chỉ còn lại Giang Lan và Lưu Viễn Hương.
Lưu Viễn Hương đau khổ nhìn xác A Lan, trong lòng vô cùng xoắn xuýt.
Có lẽ đề nghị của Đại quản gia là cách duy nhất có thể cứu A Lan!
Chỉ là, Agona đã đồng ý giúp mình giải quyết nhân tộc nhưng không bao gồm cái khác.
A Lan muốn đột phá nhân thần vẫn cần ký kết khế ước linh hồn với Agona, lấy trạng thái hiện tại của Agona chắc chắn hắn ta sẽ đưa ra càng nhiều yêu cầu hơn.
Nhưng bây giờ hắn ta còn lựa chọn sao?