Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 207

topic

Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 207 :

……………..

Mười phút liên tiếp, công kích không ngừng mãnh liệt.

Tần Túc dựa vào thiết bị dò quét gắn trên mũ giáp để rà soát.Xác định trên tấm che không còn bất kỳ sinh vật nào sống sót.

Anh trầm giọng hạ lệnh, đồng thời thu hồi vũ khí:

“Kết thúc.”

Các học sinh ban 6 nghe theo mệnh lệnh, nhanh chóng ngừng động tác.

Tiếng ồn ào náo động chấm dứt, sa mạc một lần nữa trở về yên tĩnh.

Tần Túc không chần chờ, lập tức hạ mệnh lệnh khác nhau cho hai tiểu đội.

“Tiểu đội 2 theo tôi cùng nhau thu hồi tấm che. Tiểu đội 1 quay về phi thuyền bổ sung năng lượng. Ngày mai đúng 9 giờ, xếp hàng tập hợp.”

Thành viên tiểu đội 1 đều là những học sinh có thực lực mạnh trong lớp.Hành động lần này bất kể là chiến hạm hay bản thân bọn họ, mức tiêu hao đều vượt xa tiểu đội 2. 

Vì thế, để mọi người nghỉ ngơi trước là hợp lý.

Anh cũng không cảm thấy sắp xếp của mình có vấn đề.

9 giờ?

Hạ Mục Chi nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.Mà những học sinh khác của ban 6 không lộ rõ.

Mọi người vốn đã quen với việc Tần Túc không bao giờ xuất hiện trước mười hai giờ trưa. 

Nghe vậy, biểu tình của cả lớp thoáng chốc trống rỗng một nhịp.

Hóa ra buổi sáng Tần Túc cũng có thể xuất hiện?! 

Thế thì những lời đồn trước đó, Tần Túc buổi sáng tuyến thể gặp vấn đề, nên không thể ra mặt chẳng phải đều sai à?

Trong lòng đầy kinh hãi và nghi hoặc, các học sinh ban 6 lại không ai dám hỏi thẳng.Ngoài miệng chỉ đồng thanh hô to:

“Rõ!”

“Đi.”

Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Tần Túc không hề để ý.Đích thân làm gương, bước đến tấm che trải trên cát.

Vì để nhanh chóng ném bỏ tấm che, rũ sạch tro tàn còn sót lại từ lũ ấu trùng Abia bị thiêu đốt.

Tần Túc thậm chí tạm thời giành quyền điều khiển chiến hạm.Nâng cấp hệ thống, khởi động chế độ vận tốc ánh sáng.

Một khi sử dụng “tuyến thể”, bất kể anh còn sức hay không.Trong bảy ngày tiếp theo đều phải duy trì cường độ vận động cực cao.

Mới có thể chống lại tác động tiêu cực từ việc tuyến thể suy giảm.

Lúc này đây là cơ hội rèn luyện quý giá.Tuyệt đối chẳng ai có thể giành với anh.

Trong nháy mắt, khi tiểu đội 1 còn chưa kịp rời đi, tiểu đội 2 cũng vừa mới nhận lệnh chưa kịp đuổi theo.

Mọi người đã thấy Tần Túc điều khiển chiến hạm, chỉ trong chớp mắt xuất hiện ở một góc khác bên cạnh tấm che, cách họ một khoảng rất xa.

“……”

Mặc dù đã quen với tốc độ của Tần Túc, nhưng mỗi lần nhìn thấy, đáy lòng bọn họ vẫn kinh ngạc cùng cảm thán.

Các thành viên tiểu đội 2 liền nhìn thấy cảnh tượng những tấm che to lớn, trọng lượng nặng nề.Vậy mà bị Tần Túc dễ dàng hất tung rút lên.

Thoáng nhìn các bạn học còn đang ngây người giữa làn tro bụi bay tán loạn.Tần Túc nhàn nhạt nhắc nhở:

“Tránh ra.”

Nếu không còn chưa kịp ăn thịt nướng, mà đã ăn một thân tro bụi lẫn mảnh đạn.

“!”

“A… Được!”

Lả tả một vài chiếc chiến hạm bay nhanh dịch chuyển.

Ngay giây tiếp theo khi rời đi, tấm che khổng lồ bị nhấc bổng giữa không trung, tro cốt ấu trùng trong ánh sáng rực rỡ tung bay khắp nơi.

Các loại vũ khí, mảnh đạn, hài cốt hỗn loạn cùng thịt nát cháy khét của lũ Xích Cánh Trĩ Quạ chất đống lại.

Tạo thành một mô đất hỗn tạp trên bờ cát.

【Đại lão số 1: (mặt không cảm xúc) tro cốt đều cho ngươi tung bay.jpg】

【Abia đom đóm: Bọn tôi đây vắt óc nổ mạnh làm cái gì?】

【Tính là…… pháo hoa.】

【Đám ấu trùng Abia đom đóm: Này không buồn cười chút nào nha!】

【Không thể không nói, sức lực của Tần Túc kinh khủng thật.Ban ngày cả tiểu đội 2 nhiều người thở hổn hển kéo mà còn mệt lả. Túc Bảo chỉ cần nhấc tay, chẳng tốn bao nhiêu sức liền nâng lên được】

……

Tần Túc: “……”

Bề ngoài trông có vẻ doạ người. Thật ra anh chỉ bám chặt vào tấm che, dồn toàn bộ sức lực của mình, còn phần lớn lực đều nhờ chiến hạm hỗ trợ.

Trong khung hình từ quan sát của Hạ Mục Chi, như thể Tần Túc một mình dễ dàng nhấc bổng tấm che nặng nề.

Sự thật là anh cùng chiến hạm phối hợp, đồng thời hất tung tro tàn của đám ấu trùng Abia cho sạch sẽ.

Thành viên tiểu đội 2 lúc này mới kịp phản ứng, chẳng còn thời gian để suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đuổi theo.

Ở mọi phương diện, bọn họ vốn đã không thể theo kịp Tần Túc.

Nếu đến cả việc này cũng giao hết cho một mình lớp trưởng, vậy họ còn có tác dụng gì?